“Tư cách sao?” 
Diệp Thu nhếch môi nở nụ cười, sau đó nhìn sang u Dương Hạo. 
Dĩ nhiên u Dương Hạo hiểu ánh mắt này của Diệp Thu là có ý gì, anh ta vẫy tay với đám người che mặt mặc đồ đen. 
“Vút vút vút!” 
Trong nháy mắt, đám người che mặt mặc đồ đen đều như hoá thành bóng mờ, xông về phía đám vệ sĩ đang bao vây Diệp Thu. 
Chỉ trong chốc lát. 
Tất cả vệ sĩ đều ngã xuống. 
Tất cả xảy ra thật sự quá nhanh, quá đột ngột. 
Tốc độ của đám người che mặt mặc đồ đen kia thật sự quá nhanh. 
Nhanh tới mức ông ta hoàn toàn không nhìn rõ nổi rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra. 
Khi Tiêu Chính kịp phản ứng lại. 
Đám vệ sĩ của ông ta đã nằm la liệt trên đất. 
Mà trên cổ ông ta cũng bị mấy con dao găm sắc bén kề lên. 
Mấy kẻ che mặt mặc đồ đen này đang bao vây ông ta. 
Chỉ cần ông ta hơi có ý đồ phản kháng. 
Những con dao găm đó sẽ đồng loạt cắt rách cổ ông ta. 
Đến lúc đó, dù ông ta có mười cái mạng cũng chẳng đủ để ông ta chết ấy chứ. 
Cảm nhận được sự lạnh lẽo từ mấy con dao găm toả ra. 
Tiêu Chính lập tức sợ đến đờ người, sắc mặt khó coi đứng im tại chỗ, không dám động đậy. 
“Bây giờ tôi đã có tư cách chưa?” 
Diệp Thu bước lên, nhìn Tiêu Chính, vẻ mặt bỡn cợt hỏi. 
“Có… Có có có!” 
Tiêu Chính nuốt một ngụm nước bọt, vội vàng đáp. 
“Biết anh cả của ông chết thế nào không?” 
“Ban đầu ông 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-o-re/608861/chuong-418.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.