“Các… Các người định làm gì?”
Lạc Y Y lập tức biến sắc, trong ánh mắt đầy sự hoảng loạn và sợ hãi.
“Bắt lại!”
Người đàn ông trung niên thản nhiên ra mệnh lệnh.
Nghe xong.
Đám to cao chuẩn bị ra tay với Lạc Y Y.
“Khoan đã!”
Tuy nhiên.
Đúng lúc này.
Một giọng nói bình thản vang lên trong con ngõ.
Câu nói này khiến cả người đàn ông trung niên và đám cao to đều sững sờ.
Chủ nhân của giọng nói này không phải ai khác.
Mà chính là Diệp Thu bị người đàn ông trung niên không coi ra gì từ nãy đến giờ.
Người đàn ông trung niên nhíu mày, quay sang nhìn Diệp Thu, lạnh lùng hỏi: “Làm sao?”
“Cậu muốn lo chuyện bao đồng hả?”
“Lạc Y Y là bạn của tôi, các ông định ra tay với cô ấy trước mặt tôi, nếu tôi không tỏ thái độ gì thì chẳng phải sẽ rất không phải lẽ sao?”
Diệp Thu nhếch môi nói một cách hóm hỉnh.
“Hừ! Nhóc con, có vài chuyện có thể nhúng tay, có vài chuyện lại không thể nhúng tay đâu, trừ phi, cậu không muốn sống nữa!”
Người đàn ông trung niên hừ một tiếng, vẻ mặt âm trầm, lạnh lùng cảnh cáo: “Bây giờ tôi cho cậu một cơ hội, giả vờ như không nhìn thấy gì, lập tức rời khỏi đây, nếu thế, hôm nay có lẽ cậu còn có thể có một con đường sống, nếu không, tôi có thể đảm bảo cậu sẽ chết rất khó coi đấy!”
“Hầy, sao tính tình của mọi người bây giờ lại đều nóng nảy như thế chứ, hở ra cái là đòi đánh đòi giết thế nhỉ?”
Diệp Thu bất đắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-o-re/608842/chuong-399.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.