Lúc này.
Triệu Vĩ Bằng hóa đá tại chỗ như một pho tượng.
Ông ta cứ đứng sững ra như thế một lúc lâu rồi mới lấy lại được tinh thần.
Ông ta nhìn Diệp Thu bằng ánh mắt mờ mịt, vẻ mặt tuyệt vọng hỏi: “Là mày có đúng không?”
“Là trò quỷ của mày đúng không?”
“Là mày khiến 80 triệu của tao mất trắng, đúng không! "
Vào giây phút này.
Dù Triệu Vĩ Bằng có ngu đến đâu đi chăng nữa cũng biết chuyện gì đang xảy ra.
Dù sao Diệp Thu vừa kết thúc cuộc điện thoại, tòa nhà của ông ta đã vĩnh viễn bị cấm phá dỡ và phát triển.
Nếu không phải do Diệp Thu làm thì còn có thể là ai nữa chứ?
“Ông không tin rằng tôi có khả năng đó còn gì?
“Ông còn nói, nếu tập đoàn Viễn Chí mà nghe lời tôi thì ông sẽ nhảy lầu từ đây xuống luôn còn gì, sao giờ lại cho rằng là tôi làm rồi?”
Diệp Thu mỉm cười, khuôn mặt lộ ra vẻ vui tươi hỏi.
“Chắc chắn là mày, giám đốc Hoàng đã nói là chắc chắn tao đã đắc tội với ai đó, vậy nên, người đó chắc chắn là mày!”
Triệu Vĩ Bằng nhìn thẳng vào Diệp Thu, nói một cách chắc chắn.
"Được thôi, cứ coi như là tôi đi, rồi sao?"
Diệp Thu gật đầu, hờ hững hỏi.
Nghe vậy.
Sắc mặt Triệu Vĩ Bằng lập tức thay đổi.
Còn chị Hoa đứng bên cạnh thì như phát điên, bà ta bò dậy, liều mạng lao về phía Diệp Thu: “A!!! Thằng khốn nạn, bà đây liều mạng với mày, mày trả tao 80 triệu mau, mày trả tiền lại cho tao!”
Thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-o-re/608840/chuong-397.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.