Nụ cười đắc chí trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Lạc Y Y lập tức biến mất.
Thay vào đó là vẻ nghiêm nghị! Vì năm bóng đen này xuất hiện quá đột ngột.
Nếu như bảo cả đường vừa rồi bọn họ đều đuổi theo cô ta, cô ta lại không hề phát hiện ra gì hết.
Như thế đủ để chứng tỏ là.
Cả năm người này đều là cao thủ! Ít nhất thực lực của bọn họ cũng phải trên cơ cô ta.
Nếu không, bọn họ căn bản không thể nào làm được đến mức thần không biết quỷ không hay như thế trước mặt cô ta được! Nhìn năm bóng người bao vây xung quanh mình.
Lạc Y Y cẩn thận xem xét một lượt.
Nhìn từ dáng người, chắc chắn đây là năm người đàn ông.
Bọn họ đều mặc y phục dạ hành màu đen thống nhất, hơn nữa còn đều che mặt, hoàn toàn không thể nhìn rõ được gương mặt của bọn họ.
Đồ đen, còn che mặt nữa! Hai đặc điểm này khiến Lạc Y Y bất giác nhớ đến đám thủ hạ của Lưu Tam gia.
Vì hôm đó, đám thủ hạ mà Lưu Tam gia phái đi đuổi giết cô ta cũng đều mặc đồ đen che mặt.
Lẽ nào năm kẻ này cũng là do Lưu Tam gia phái đến ư?
Nhưng không giống lắm.
Vì năm kẻ này tạo cho cô ta cảm giác, bọn họ mạnh hơn đám thủ hạ của Lưu Tam gia rất nhiều.
Nếu đánh nhau với đám thủ hạ của Lưu Tam gia, có lẽ cô ta còn có cơ hội xoay chuyển tình thế.
Nhưng trước mặt năm kẻ này.
Lạc Y Y có cảm giác có khả năng cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-o-re/608833/chuong-390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.