Nghe vậy.
Đại Lực cũng sững sờ, sau đó cậu ta lập tức ngửa đầu cười phá lên, trong tiếng cười tràn đầy sự khinh thường và giễu cợt: “Há há há, anh đúng là rất biết tấu hề đấy, mất mặt?”
“Mất mặt ai cơ?”
“Mất mặt tôi á?”
“Chỉ bằng anh sao, anh cũng xứng á?”
“Sức chiến đấu chỉ bằng con ốc sên như thế, tôi dùng một tay cũng có thể treo anh lên đánh, có hiểu không hả?”
Đại Lực vừa nói xong.
Đám khán giả vây xem cũng chỉ vào Diệp Thu, ồn ào chế giễu: “Tên này đúng là không biết trời cao đất dày, chẳng lẽ anh ta không thấy hai đứa bạn mình đã bị Đại Lực dẫm đạp rồi à?”
“Đúng đấy, đúng đấy, cũng không tự soi gương nhìn lại xem bản thân mình là ai, Đại Lực chính là đại cao thủ mạnh nhất, còn là tuyển thủ chuyên nghiệp nữa, chỉ bằng anh ta mà còn muốn khiến người ta mất mặt sao?”
“Đúng là hề hước mà!”
“Có vài người vốn không tự biết lượng sức mình, tôi háo hức muốn xem cảnh Đại Lực đùa chết anh ta lắm rồi!”
… Đối với những tiếng giễu cợt này.
Diệp Thu không hề bị ảnh hưởng, anh mặt không biểu cảm đăng nhập vào tài khoản của mình, tiến vào phòng, sau đó nhìn Đại Lực, thản nhiên nói: “Bắt đầu đi!”
“Hừ, chờ bị tôi chà đạp đi, hạng rác rưởi như anh, tôi một đao chém chết một đứa!”
Đại Lực cười khẩy, mặt đầy khinh thường nói.
Tiếp theo đó chính là giai đoạn chọn tướng.
Đại Lực nhìn danh sách tướng đầy ắp, nhếch miệng nở nụ cười khinh miệt, rất là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-o-re/608821/chuong-378.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.