“Buông cô ấy ra!”
Âu Dương Hạo trừng mắt nhìn gã tóc vàng, lạnh lùng nói.
“Ui sợ quá, tao đcmm, mày là cái đéo gì?”
“Mày bảo thả là tao phải thả chắc?”
“Mày nghĩ mày là thằng đéo nào?”
“Cút ra chỗ khác, không tao đấm cho mày vãi cứt ra quần giờ!”
Gã tóc vàng trừng mắt lườm Âu Dương Hạo, khinh bỉ nói.
Nghe vậy.
Ánh mắt Âu Dương Hạo càng thêm lạnh lẽo, anh ta hoàn toàn hết kiên nhẫn để nói nhảm với gã tóc vàng, lập tức thẳng tay cho gã một cái tát.
“Bốp!”
Một tiếng tát vô cùng rõ ràng vang lên.
Tiếng tát này.
Còn to hơn tiếng tát lúc nãy gã tóc vàng tát Triệu Dĩnh nhiều.
Trong phút chốc.
Gã tóc vàng bị tát ngu cả người, đầu choáng váng, cả người theo quán tính lùi lại phía sau mấy bước.
Một lúc lâu sau.
Gã tóc vàng mới bình tĩnh lại được, gã hung ác trừng mắt nhìn Âu Dương Hạo, giận dữ quát to: “Mày dám đánh tao?”
“Mẹ kiếp chán sống rồi hả?”
Nói xong, gã định xông lên dạy cho Âu Dương Hạo một bài học.
Ngay lúc này.
Diệp Thu và Đỗ Nguyên Lương đã đuổi kịp đến nơi, đứng cạnh Âu Dương Hạo.
Gã tóc vàng thấy thế thì sững sờ trong chốc lát, sau đó gã nhếch mép cười bất cần, mặt mày đầy vẻ khinh miệt nói: “Sao đây?”
“Còn có hội nữa à?” . ngôn tình tổng tài
“Muốn ỷ mình đông hơn mà bắt nạt tao ấy hả?”
“Thế thì tao phải để chúng mày nhìn xem, hôm nay rốt cuộc là người của ai nhiều hơn!”
Nói xong.
Gã tóc vàng quay đầu về phía bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-o-re/608806/chuong-363.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.