Nghe thấy những lời này.
Sắc mặt của Vương Đồng Cương lập tức trở nên tái nhợt.
Bởi vì trong những năm qua ông ta đã làm không ít chuyện thất đức.
Ví dụ như việc tham ô tiền thuế của dân.
Còn có ở sau lưng lãnh đạo, lén lút mua bán đất trong thôn.
Mà tất cả những số tiền đó, tất cả đều rơi vào túi tiền riêng của ông ta.
Hơn nữa hai đứa con trai của ông ta.
Quả thật chính là hai tên ác bá trong thôn, coi trời bằng vung, áp bức dân làng.
Mà tất cả những điều này, cũng bởi vì có ông ta chỗ dựa sau lưng.
Dân làng sợ cha con ông ta, không dám lên khiếu nại.
Nếu không, sẽ lập tức bị cha con nhà họ Vương trả thù, không còn chỗ sống ở thôn Vương gia này.
Lâu dần, tất cả mọi người chỉ có thể lựa chọn cách im hơi lặng tiếng.
Mà cứ thế nên ba cha con bọn họ càng thêm kiêu căng phách lối.
Những năm này, ba cha con bọn họ ở trong thôn có thể nói là làm chuyện xấu nhiều vô kể! Mà bình thường thì trời cao, hoàng đế lại ở xa nên chẳng xảy ra chuyện gì cả.
Chỉ khi nào cấp trên phái người nhúng tay vào điều tra.
Vậy thì những chuyện ác mà nhiều năm qua ông ta đã làm mới bị bại lộ.
Một có khi chứng cứ xác thực.
Thì sau này ông ta đừng nghĩ đến chuyện thoát khỏi tù tội.
Nghĩ vậy.
Vương Đồng Cương đừng nói đến có bao nhiêu tuyệt vọng.
Ngay sau đó.
Ngô Đại Hải nhìn thẳng vào Vương Bá cùng Vương Chí Vĩ, lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-o-re/608765/chuong-322.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.