Nghe thấy lời này.
Lý Quang dữ tợn liếc nhìn người đàn ông trung niên đang mặc âu phục kia, hết sức phách lối nói: "Ông là ai chứ, ông nói cái gì là cái đó sao? Có tin tôi đây đánh sưng cái miệng của ông không!"
Nhưng mà.
Lời Lý Quang vừa nói ra.
Làm cho Triệu Hữu Lượng sợ tới mức xanh cả mặt, không nhiều lời, vội giơ chân lên đạp mạnh về phía Lý Quang. Vừa đá vừa chửi: "Thằng khốn nạn này, mày không muốn sống nữa thì đừng liên lụy đến ông đây, rốt cuộc có phải mày không có đầu óc không hả, mẹ kiếp!"
Nói xong.
Triệu Hữu Lượng vội vàng nhìn về phía người đàn ông trung niên mặc âu phục kia, mặt đầy áy náy, cung kính nói: "Cục trưởng Triệu, thật sự xin lỗi, cháu trai tôi là kẻ lỗ mãng không có đầu óc, xin anh đừng nghe lời cậu ta nói!"
Rõ ràng.
Người đàn ông trung niên trong bộ âu phục này không phải ai khác.
Mà chính là cục trưởng của cục cảnh sát thành phố, Triệu Khôn Sơn.
Sau khi Triệu Hữu Lượng nhận được điện thoại cầu cứu của Lý Quang, ông ta đã lập tức liên lạc với cục cảnh sát thành phố, báo cáo chuyện đã xảy ra trong nhà xác.
Dù sao cục cảnh sát thành phố có tám thi thể quan trọng của nạn nhân được cất giữ trong nhà xác.
Về phương diện này, Triệu Hữu Lượng không dám sơ suất.
Mà khi Triệu Hữu Lượng nói tình huống với Triệu Khôn Sơn.
Triệu Khôn Sơn liền biết nhất định là đám người Diệp Thu đã xảy ra chuyện.
Vì vậy ông ta không nhiều lời,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-o-re/608753/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.