Mặc dù biểu hiện của Diệp Thu trông giống như một tay gà mờ không rành máy tính.
Ví dụ như gõ chữ bằng một hai ngón tay.
Sử dụng một chiếc máy tính bình thường để đối đầu với Hắc La,...
Nhưng nhìn tường lửa đã được nâng cấp của Diệp Thu, đủ để Hắc La coi trọng.
Bức tường lửa này đã chặn được hai lần tấn công liên tiếp của cô ta.
Mặc dù đây không phải là toàn bộ thực lực của Hắc La.
Nhưng cho thấy, Diệp Thu nhất định có năng lực! Điều này khiến cho Hắc La đặc biệt hưng phấn, vội vàng lấy trong túi ra một cây kẹo mút, nhét vào trong miệng.
Ngay sau đó, cô ta ngẩng đầu nhìn Diệp Thu, cười lạnh nói: "Tốt lắm, tôi bắt đầu nghiêm túc rồi đấy, anh xong đời rồi!"
Diệp Thu cười một tiếng, không nói gì. Hút xong điếu thuốc, anh vứt tàn thuốc đi, dựa vào lưng ghế nghỉ ngơi.
Cảnh tượng này.
Không chỉ làm cho Hắc La sửng sốt.
Mà tất cả mọi người ở đây đều ngẩn ra.
Diệp Thu thế này cũng quá kiêu ngạo rồi.
Hắc La nói cô ta sẽ nghiêm túc.
Thế mà Diệp Thu lại nhắm mắt lại ngủ, không hề xem trọng chút nào.
Đây là không để Hắc La vào mắt đúng không?
Tự cao đến thế! Hậu quả ắt thất bại! Hắc La liếm kẹo mút, khóe miệng cong lên, vô cùng xem thường nói: "Kiêu ngạo thì phải cần bản lĩnh, nhưng tôi cảm thấy, anh không hề có tư cách để kiêu ngạo đâu. Hôm nay tôi sẽ cho anh biết, cái gì gọi là tấn công không thể ngăn cản, anh sẽ phải trả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-o-re/608738/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.