"Được rồi, nếu cô không có chuyện gì thì nhanh chóng sửa sang lại tài liệu của vụ án lần này một chút đi, lát nữa in ra đưa cho cậu Diệp đây một bản, bây giờ tôi còn phải dẫn cậu Diệp tới phòng họp gặp mấy người!" Triệu Khôn Sơn khoát khoát tay, nhìn thẳng về phía Hàn Tiêu Tiêu, lên tiếng dặn dò. Đối với việc lần này, đương nhiên Hàn Tiêu Tiêu không thể nào từ chối được, chỉ có thể bất lực gật đầu một cái. Lúc cô ta đi ngang qua Diệp Thu, Hàn Tiêu Tiêu đột nhiên dừng bước, hung hăng trợn mắt nhìn anh, nghiến răng lên tiếng: "Diệp Thu, anh chờ lát nữa tôi sẽ tính sổ anh sau!" "Sao cơ?" Diệp Thu sửng sốt một chút, trên mặt hiện lên vẻ vô tội. Anh lại làm sai chuyện gì rồi sao? "Còn không mau đi đi!" Triệu Khôn Sơn trợn mắt nhìn Hàn Tiêu Tiêu, vẻ mặt nghiêm túc lên tiếng. "Hừ!" Hàn Tiêu Tiêu tức giận giậm chân, chỉ có thể nghiến răng, tức giận rời khỏi đó.
Triệu Khôn Sơn quay đầu nhìn Diệp Thu, vẻ mặt áy náy lên tiếng: "Cậu Diệp đừng chấp cái con nhóc này, nó chính là một người vô cùng tốt, thật ra cũng không phải người xấu đâu!" "Ừ tôi biết rồi!" Diệp Thu mỉm cười gật đầu. Thấy Diệp Thu không tức giận, Triệu Khôn Sơn thở dài nhẹ nhõm, sau đó cung kính lên tiếng: "Vậy chúng ta đi tiếp nhé?" "Ừ!" Diệp Thu gật đầu một cái. Ngay sau đó hai người cùng nhau đi tới phòng họp của sở cảnh sát. Triệu Khôn Sơn đẩy cửa, sau đó đưa Diệp Thu vào phòng. Mà lúc này ở bàn trong phòng hợp trước mặt có bốn người đang ngồi đó. Người đứng đầu là một người mặc áo màu đen tay ngắn, một người đàn ông thấp bé mặc quần rằn ri. Người đàn ông có bắp thịt cường tráng, hơn nữa còn có ánh mắt sắc bén kia cùng với khí thế mạnh mẽ tỏa ra từ người anh ta, Nhìn một cái thì cũng biết người này đã từng đi bộ đội, hơn nữa cũng không phải là bộ đội binh chủng bình thường. Cùng lắm cũng phải là một người lính có cấp bậc đặc biệt gì đó! Ngồi bên cạnh người này chính là một cô gái trông vẫn còn khá trẻ, trên đầu cột hai chùm tóc, trông vô cùng dễ thương. Tuổi tác của người này không lớn, ước chừng khoảng mười sáu tuổi, mặc một chiếc quần công chúa màu đen, trong miệng đang ngân nga bài ca gì đó, bàn tay nghịch ngợm trên chiếc máy tính xách tay trước mặt. Mà người đàn ông ngồi đối diện cô bé này chính là một người đàn ông mập mạp trên mặt đeo gọng kính màu đen, cùng với một cô gái mặc quần áo màu đỏ. Cân nặng của người đàn ông kia chắc cũng phải khoảng hai trăm năm mươi ký. Đôi mắt một mí sắc bén, sắc như dao. Giờ phút này ánh mắt sắc bén đó đang nhìn chằm chằm về phía cô gái mặc quần áo màu đỏ kia. Cô gái mặc quần áo màu đỏ có khuôn mặt lạnh lùng, cũng không thèm nhìn tên mập lấy một cái. Thật ra thì cũng vô cùng nghiêm túc. Dáng vẻ của cô gái đó cũng không được xem là quá đặc biệt, chỉ có thể dùng từ bình thường để hình dung, thậm chí cũng không đẹp bằng cô gái cột tóc đuôi ngựa kia. Thế nhưng vóc dáng của cô gái này thật ra thì vô cùng chuẩn! Hơn nữa còn bộ quần áo bó sát màu đỏ trên người cô ta, đã thể hiện tinh tế những đường nét trên cơ thể của cô gái này. Người đàn ông mập mạp nhìn đến nhỏ cả dãi. Nhìn bốn người với bốn dáng vẻ khác nhau bên trong phòng họp này. Diệp Thu cảm thấy vô cùng hứng thú gật đầu một cái. Ngay sau đó, dưới sự hướng dẫn của Triệu Khôn Sơn, hai người đi tới trước bàn họp. "Cục trưởng Triệu!" Bốn người kia vừa thấy Triệu Khôn Sơn tới thì nhanh chóng đứng bật dậy, rối rít lên tiếng chào hỏi. "Mọi người không cần khách sáo, mau ngồi xuống đi. Sau đó, tôi sẽ giới thiệu cho mọi người một người!" Triệu Khôn Sơn mỉm cười khoát tay, ngay sau đó chỉ tay về phía Diệp Thu, lên tiếng giới thiệu: "Vị này là cậu Diệp Thu, trên phương diên phá án có thể nói là một chuyên gia, cho nên lần này cậu ấy cũng sẽ gia nhập vào đội của chúng ta!" Nói xong, Triệu Khôn Sơn vội vàng nhìn về phía Diệp Thu, sau đó giới thiệu cho Diệp Thu: "Cậu Diệp, bốn vị đang ngồi ở đây đều không phải là người bình thường, bọn họ chính là tiểu đội Thiên Võng nổi tiếng ở tỉnh Thiên Nam đấy! Có rất nhiều vụ án ở tỉnh Thiên Nam đều được họ phá án, họ đều tìm manh mối sau đó giao cho cảnh sát, giúp cảnh sát phá án một cách thuận lợi. Trên phương diện này họ vô cùng chuyên nghiệp đấy!" "Sao cơ?" "Thật không?" Diệp Thu dường như suy nghĩ tới điều gì đó, gật đầu một cái. "Vị này chính là đội trưởng của tiểu đội Thiên Võng, biệt danh là Bạo Long, trước đây chính là huấn luyện viên của đội đặc chủng Nanh Sói, thực lực vô cùng mạnh mẽ, cực kỳ am hiểu việc trung lùng và theo dõi!" Đầu tiên, Triệu Khôn Sơn đưa tay chỉ người đàn ông trông rắn chắc kia, lên tiếng giới thiệu. Nghe thấy thế, Diệp Thu cũng gật đầu một cái. Thật ra thì ngay từ khi vừa bước vào, anh đã nhanh chóng nhận ra được việc này. Bởi vì trên người của người đàn ông kia có khí chất của một người quân nhân vô cùng mãnh liệt, cho dù quá khứ đã trải qua bao lâu thì cũng không cách nào chôn giấu được. "Còn cô gái này có biệt danh là Hắc La, cậu cũng đừng nhìn vẻ bề ngoài dễ thương trẻ tuổi của cô ấy mà lầm, cô ấy chính là một hacker đại tài ở tỉnh Thiên Nam. Có nhiều lần đều là nhờ mạng lưới liên lạc của cô ấy mà tìm ra được dấu vết hang ổ của tội phạm!: Triệu Khôn Sơn chỉ chỉ vào cô gái trông có vẻ đáng yêu ngồi bên cạnh Bạo Long, mỉm cười giới thiệu. Ngay sau đó, ông ta đưa tay chỉ vào người đàn ông mập mạp và cô gái mặc quần áo màu đỏ ngồi ở đối diện: "Hai người này theo thứ tự là Mèo Mập và Khổng Tước Đỏ, mèo mập vô cùng nhạy cảm với mùi hương, thậm chí mùi hương ở cách đó năm trăm mét, cậu ấy cũng có thể phân biệt được. Chó cảnh sát cũng không sánh bằng cậu ấy. Còn Khổng Tước Đỏ chính là một chuyên gia cải trang vô cùng tinh vi, thuật ngụy trang của cô gái này thậm chí còn có thể hoàn toàn biến đổi một người, vô cùng lợi hại." Nghe Triệu Khôn Sơn nói như thế, Diệp Thu như đang suy nghĩ gì đó gật đầu một cái. Xem ra bốn người này đều là những người có kỹ thuật cao. Cũng chẳng trách vì sao bọn họ có thể phá được nhiều vụ án lớn như thế. Nếu không có một chút khả năng nào, chỉ dựa vào may mắn thì chắc chắn không làm được. "Sao? Cậu Diệp, năng lực của bốn người này cũng không cần phải nói gì nữa rồi. Lần này tôi đặc biệt mong lãnh đạo phái xuống, chỉ muốn bốn người này có thể hỗ trợ cậu một chút. Dưới sự hướng dẫn của cậu thì sẽ mau chóng phá được vụ án này, cậu cảm thấy thế nào?" Triệu Khôn Sơn đưa mắt nhìn Diệp Thu, mỉm cười hỏi. Thế nhưng, Diệp Thu còn chưa kịp lên tiếng thì đội trưởng Bạo Long của đội Thiên Võng này đã không nhịn được lên tiếng: "Cục trưởng Triệu, e rằng chuyện này không phù hợp quy tắc? Ông hoàn toàn tín nhiệm năng lực của chúng tôi, chúng tôi có thể hiểu được, cho dù ông có tìm một người ngoài để gia nhập vào đội của chúng tôi thì cũng được đi, thế nhưng dựa vào cái gì mà chúng tôi phải giúp cái tên này? Nghe theo sự chỉ huy của anh ta? Thật sự lỗi, chúng tôi không thể làm thế được!" "Người này nhìn cũng chỉ khoảng hơn hai mươi tuổi một chút, có bản lĩnh thế nào chúng tôi vẫn chưa biết, sao có thể bảo chúng tôi nghe lời anh ta được? Chuyện này thật sự không công bằng!" Mèo Mập bĩu môi lên tiếng, vô cùng không phục lên tiếng. "Chắc hẳn cục trưởng Triệu cũng biết rõ năng lực của tiểu đội Thiên Võng chúng tôi, chúng tôi đảm bảo trong vòng một tuần lễ, chúng tôi sẽ giúp các ngài tìm ra được manh mối thì chắc chắn chúng tôi sẽ làm được, không cần người ngoài phải nhúng tay vào!" Khổng Tước Đỏ cũng nhíu mày, bất mãn lên tiếng. "Tôi nghe đội trưởng của chúng tôi!" Hắc La le lưỡi, nghịch ngợm lên tiếng. Hiển nhiên bốn người này đều thống nhất ý kiến. Đó chính là từ chối việc Diệp Thu chỉ huy, thậm chí hoàn toàn từ chối việc cho Diệp Thu gia nhập vào đội! Điều này khiến Triệu Khôn Sơn cảm thấy bất lực không biết nên làm gì. hay quá lại hết rồi 05/08/2021
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]