Matsushima Kazuki vừa nói xong. 
Sắc mặt của mọi người ở đây đều thay đổi. 
Một Matsushima Kazuki thôi đã lợi hại như vậy. 
Nếu bây giờ thêm võ sư Karate đẳng cấp thế giới Chiaki Kanzaki ra tay nữa. 
Vậy thì không ai trong số họ ngồi đây có thể đấu lại được nổi. 
Nghĩ tới đây. 
Mọi người rối rít lần lượt nhìn về phía Mạc Côn. 
Bởi vì chỉ có Mạc Côn mới biết thông tin về Diệp Thu. 
Nếu như bắt buộc phải giao Diệp Thu ra, thì cũng chỉ có Mạc Côn mới có thể làm được. 
Cảm nhận được ánh mắt của mọi người. 
Biểu cảm trên mặt Mạc Côn cũng thay đổi, vội vàng nói: “Các ông nhìn tôi làm gì? Chẳng lẽ các ông thật sự muốn đem Diệp.....đem người đeo khẩu trang kia giao ra? Cậu ấy là người anh hùng vĩ đại đã bảo vệ tôn nghiêm của nền võ thuật Trung Hoa chúng ta đấy!" 
"Nói hay lắm!" 
Đạo Trưởng Hướng Hư từ nãy đến giờ không hề lên tiếng bỗng vỗ tay khen ngợi. 
Ngay sau đó, ông trực tiếp đứng dậy khỏi ghế, nhìn về phía các võ sư đang có mặt, nói: “Mặc dù tôi đây không phải là thành viên của Hiệp hội võ thuật Giang Châu các ông, nhưng tôi nghĩ câu nói của quán chủ Mạc vô cùng có đạo lý, người anh hùng mang khẩu trang kia đã một mình nỗ lực cứu lấy tôn nghiêm của võ thuật Trung Hoa chúng ta. Chúng ta nên yêu thương che chở cho cậu ấy mới đúng. Chẳng lẽ hôm nay trước kẻ thù lớn mạnh, chúng ta vì tự vệ mà chọn giao cậu ấy ra cho bọn họ sao? Vậy liệu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-o-re/608671/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.