"Tôi không tin! Nếu không ý có đó thì tại sao hằng ngày anh lại thường nấu những món ăn rất bình thường, nhưng món canh hôm nay lại rất ngon như vậy!"
Lâm Thanh Nhã liếc nhìn Diệp Thu một cái, lạnh lùng hỏi.
"Cái này..."
Diệp Thu suy nghĩ một chút, sau đó nhanh chóng giải thích: "Vợ à, để anh giải thích cho em hiểu. Thật ra, sở dĩ trước đây anh nấu cơm cho em như thế, là bởi vì anh vẫn đang mò mẫm xem khẩu vị của em. Anh không biết em thích ăn theo kiểu gì, cho nên chỉ có thể nấu theo tiêu chuẩn bình thường nhất. Tuy nhiên trong khoảng thời gian này, sau khi đã quan sát anh thấy khẩu vị của em so với anh nghĩ không khác nhiều lắm, cho nên đã bắt đầu từ từ điều chỉnh từ từ! "
"Thực sự như vậy sao?"
Lâm Thanh Nhã nheo mắt, nghi ngờ hỏi.
"Sự thật đúng là như thế, sau này đồ ăn anh nấu cho em nhất định sẽ càng ngày càng ngon hơn, em muốn ăn món gì anh đều có thể đáp ứng được!"
Diệp Thu vội vàng đảm bảo nói.
"Vậy còn tạm chấp nhận được!"
Lâm Thanh Nhã hài lòng gật đầu, sau đó nhìn Diệp Thu hỏi: "Đúng rồi, sao kỹ thuật nấu nướng anh lại lợi hại như thế?"
“Trước đây anh vốn định làm đầu bếp, cho nên mới sang châu Âu học một thời gian, hơn nữa chắc là bản thân anh tương đối có năng khiếu về lĩnh vực này, cũng không để ý lắm mà liền có được tài nấu nướng như bây giờ!"
Khóe miệng Diệp Thu hơi cong lên, cười giải thích.
"Không để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-o-re/608669/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.