"Cô muốn đấu cái gì?" 
Hàn Tiêu Tiêu cau mày, lạnh lùng nói. 
"Giống như khi chúng ta còn ở trường cảnh sát ấy, so tài bắn súng được chứ?" 
Trương Giai Kỳ trực tiếp nói. 
"So thì so, cô cho rằng tôi sẽ sợ sao?" 
Hàn Tiêu Tiêu trực tiếp gật đầu đồng ý không chút do dự. 
Đối với Trương Giai Kỳ. 
Cô một chút cũng không cảm thấy lo lắng. 
Lúc ở học viện cảnh sát, cô đã luôn đối phó được những thủ đoạn của Trương Giai Kỳ, thì bây giờ cô cũng không hề sợ hãi chút nào. 
"Tốt lắm, coi như cô cũng có gan đấy, tôi chờ cô ở bên ngoài!" 
Trương Giai Kỳ cười lạnh một tiếng, sau đó nhìn Vương hẵng nói: "Cục cưng, chúng ta đi thôi!" 
Nói xong. 
Hai người bọn họ liền bước ra ngoài nhà hàng. 
Hàn Tiêu Tiêu quay lại nhìn Diệp Thu, mặt đầy áy náy nói: "Thật xin lỗi Diệp Thu, vốn định mời anh ăn tối, kết quả đồ ăn còn chưa lên đã xảy ra chuyện này. Nếu không thì anh cứ ở đây ăn trước, tôi đi một lát rồi quay lại ngay! " 
"Không sao, dù sao bây giờ tôi cũng không đói lắm, nếu không tôi đi cùng cô!" 
Diệp Thu lắc đầu, mỉm cười nói. 
Anh luôn cảm thấy trà xanh Trương Giai Kỳ đang giăng một cái bẫy nào đó. 
Với tính cách thẳng thắn của Hàn Tiêu Tiêu, chắc chắn xét về thủ đoạn thì không thể đấu lại Trương Giai Kỳ, một mình cô ấy đi nhất định sẽ chịu thiệt. 
Vì thế Diệp Thu định đi theo nhìn một chút. 
"Như vậy không tốt lắm đâu?" 
Hàn Tiêu Tiêu có chút ngượng ngùng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-o-re/608652/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.