Anh Hào ôm người đẹp bốc lửa xuống cầu thang, việc đầu tiên là nhìn lướt qua hai gã đàn ông áo đen vạm vỡ đang nằm dưới đất, sau đó quay lại nhìn Diệp Thu, vẻ mặt âm trầm hỏi: "Tên nhóc, chính cậu đánh người của tôi?" 
"Chính là tôi đây!" 
Diệp Thu nhàn nhạt nói. 
"Có khí phách, tôi đây rất tán thưởng, nhưng mà, điều đó cũng không thể trở thành lý do cậu lộng hành trên địa bàn của tôi được!" 
Anh Hạo gật đầu cười khẩy, sau đó sắc mặt chợt trầm xuống, lạnh giọng hỏi: "Nói đi, muốn giữ lại tay trái hay tay phải?" 
Lời này vừa nói ra. 
Mọi người ở nơi này đều hít một hơi thật sâu. 
Không hỗ là đại ca của nhóm xã hội đen, lời nói ra nghe thật ác liệt. 
Vừa bắt đầu đã trực tiếp muốn chặt tay rồi. 
Lần này, tên nhóc kia đúng là gặp phải xui xẻo rồi. 
Nghĩ đến đây. 
Biểu tình trên mặt của những người ở đây đều hiện lên vẻ hả hê trên sự đau khổ của người khác 
Còn Thẩm Mộng Dao đang đứng cạnh quầy bar, khuôn mặt nhỏ chợt biến sắc khi nhìn thấy điều này, vội vàng chạy đến, nhìn Anh Hào, định nói giúp: "Anh Hào, chỉ là hiểu lầm, tất cả đều là hiểu lầm mà thôi!" 
“Thẩm Mộng Dao? Sao cô quay lại đây? " 
Anh Hào sững người một lúc, vẻ mặt trầm xuống hỏi: “Chuyện cô Triệu bên kia đã giải quyết xong chưa?" 
Thẩm Mộng Dao còn chưa kịp mở miệng, khóe miệng Diệp Thu khẽ cong lên, cười lạnh nói: "Đương nhiên là xong rồi, tôi đây không phải đã bị vợ đuổi ra ngoài 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-o-re/608607/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.