Chẳng lẽ mẹ vợ của anh thật sự đột nhiên nắm được điểm then chốt nên thay đổi tốt hơn?
Thế nhưng như vậy cũng không thể biến hóa nhanh như thế được chứ?
Không đúng! Nghĩ đến đây, Diệp Thu vội vã lắc đầu, nói: “Mẹ, vừa rồi con mới ăn cơm ở bên ngoài xong, hơn nữa cũng đã no mất rồi, nếu không thì mẹ cứ đặt canh ở chỗ đó đi, đợi đến lúc con đói thì hâm nóng lại uống sau?”
“Con, cái đứa nhỏ này, có phải là ghét bỏ đồ mẹ nấu đúng không?”
Sắc mặt Triệu Thư Đình biến đổi, có chút không vui, hỏi.
“Con không có ý đó, mà là con thật sự không uống được nữa!”
Diệp Thu lắc đầu, giải thích.
“Cũng chỉ là một bát canh thôi mà, cũng không có nhiều, tốt xấu gì thì con cũng nên uống thêm mấy miếng chứ, như vậy cũng coi như xứng đáng với tấm lòng thành của mẹ, nếu không thì mẹ thật sự rất đau lòng, khó mà bỏ qua chuyện này được!”
Triệu Thư Đình nói được một lúc, hai mắt trở nên đỏ rực giống như sắp khóc đến nơi.
Thấy vậy, Diệp Thu hơi nhíu mày.
Nếu để cho Lâm Thanh Nhã phát hiện ra bản thân anh làm cho mẹ vợ khóc thì không phải khoảng thời gian anh tích góp ấn tượng tốt ở trước mặt cô đều mất hết sao?
Nghĩ tới đây Diệp Thu trở nên đau đầu, chỉ có thể vô cùng bất đắc dĩ tiếp nhận bát canh gà đen hầm rồi uống liền một hơi cạn sạch.
Thấy vậy, tận sâu trong ánh mắt Triệu Thư Đình lóe lên một tia đạt được ý xấu, bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-o-re/608602/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.