Bởi vì người đang đứng ngoài cửa cũng không phải con trai Hà Thiên Kỳ của bà ta mà là năm thanh niên trẻ ăn mặc lòe loẹt. 
Trong đó thanh niên dẫn đầu lại có một mái tóc mào gà, miệng còn ngậm điếu thuốc, vừa nhìn đã biết không phải loại hiền lành gì. 
Thấy vậy, sắc mặt Diêu Tĩnh lập tức thay đổi, bà ta hỏi với vẻ mặt đề phòng: “Các cậu là ai? Gõ nhầm cửa rồi?” 
Nói xong, Diêu Tĩnh định nhanh chóng đóng cửa nhà lại. 
“Ôi, đừng vội vàng như vậy chứ!” 
Thanh niên tóc mào gà tiến lên, một tay giữ chắc cửa, cười lạnh nói: “Chúng tôi không gõ nhầm cửa, chính là tìm bà đấy bà Diêu!” 
“Các người tìm tôi làm gì? Từ đầu đến cuối tôi không hề quen biết các cậu, mời các cậu rời đi!” 
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Diêu Tĩnh trắng bệch như tờ giấy. 
“Chẳng lẽ đây là cách bà Diêu đãi khách sao? Khó khăn lắm chúng tôi mới đến đây một lần, dù sao cũng phải mời chúng tôi vào uống chén trà đã chứ?” 
Thanh niên tóc mào gà cười lạnh nói. 
Ngay lập tức, cậu ta đột nhiên dùng sức, trực tiếp đẩy mạnh cửa phòng ra. 
Diêu Tĩnh vừa định đi tới đóng cửa. 
Thanh niên tóc mào gà đã bước tới, dùng một tay đẩy Diêu Tĩnh ngã trên đất. 
Cho dù thế nào đi nữa thì Diêu Tĩnh cũng chỉ là một phụ nữ trung niên, hơn nữa lại vừa xuất viện, bàn về sức lực thì chắc chắn không thể so với thanh niên trẻ. 
“Mẹ!” 
Hà Tình Tình ngồi trước bàn ăn thấy vậy, khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức biến đổi, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-o-re/608592/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.