Từ Á không để ý đến tên bảo vệ này nữa mà vội vàng xoay người đi đến trước mặt Diệp Thu, mặt đầy áy náy nói: "Thực ngại thưa anh Diệp, tôi đến muộn, đã để cho anh bị hoảng sợ rồi!"
"Không sao, không đến mức bị hoảng sợ!"
Diệp Thu khoát tay một cái, khóe miệng cong lên một nụ cười nghiền ngẫm, nói tiếp: "Chẳng qua chỉ là thấy được sự hiếu khách của nhân viên bảo vệ bên công ty cô, đúng là thật đặc biệt, ấy vậy mà còn chuẩn bị đập nát xe của tôi cơ đấy, có phải hơi nhiệt tình quá rồi không nhỉ? "
Nghe xong câu này.
Khuôn mặt nhỏ của Từ Á thay đổi trong chớp mắt.
Cô ta biết rõ ràng Diệp Thu đang không hài lòng.
Trước khi cô ta xuống đây, Tô Hán Sơn đã nhiều lần dặn dò cô ta, bất cứ trong trường hợp nào, nhất định cũng không được làm cho Diệp Thu cảm thấy không vừa ý! Nghĩ lại đến đây.
Từ Á vội vàng nở nụ cười nói: "Anh Diệp, xin cứ yên tâm, chuyện này tôi nhất định sẽ cho anh một câu trả lời thỏa đáng!"
Nói xong cô ta trực tiếp quay đầu nhìn nhân viên bảo vệ đang ngồi co quắp ở dưới đất, lạnh lùng nói: "Lập tức đi đến phòng kế toán nhận lương tháng này rồi nghỉ việc ngay!"
"Hả?"
Sắc mặt của bảo vệ nhất thời trở nên rất khó coi, trong mắt hiện lên đầy tuyệt vọng.
Nên biết rằng ở thành phố Giang Châu rộng lớn này, muốn tìm được một nơi thích hợp lại có tiền lương và đãi ngộ tốt như công việc này, thật sự không dễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-o-re/608565/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.