"Hì hì, đó là điều tất nhiên rồi, con người sẽ trưởng thành mà!" 
Lâm Vĩ nhếch miệng cười, sau đó nhìn ông nội Lâm, vẻ mặt tràn đầy mong chờ hỏi: "Ông nội, thế vậy xem như người đã đồng ý với cháu rồi sao?" 
"Ừ, ông đồng ý, cháu yên tâm, ngày mai có ông ở đây, bác cả cháu sẽ không tới công ty được đâu. Cháu cứ vững vàng mà cạnh tranh với chị cháu đi, chỉ cần cháu có thể làm cho các thành viên hội đồng quản trị đồng ý cho cháu giữ vị trí CEO, thì đó là bản lĩnh của cháu, sau này ông tin rằng là trên dưới nhà họ Lâm không ai dám nói cái gì đâu!" 
Ông cụ Lâm gật đầu, vẻ mặt cưng chiều nói. 
So sánh với Lâm Thanh Nhã. 
Ông ta càng thiên vị đứa cháu trai Lâm Vĩ này hơn. 
Dù sao thì trọng nam khinh nữ, là tư tưởng thâm căn cố đế trong lòng ông ta. 
Cho nên dù là Lâm Thanh Nhã có ưu tú hơn. 
Ông ta cũng không định để cho Lâm Thanh Nhã làm người nối nghiệp của nhà họ Lâm, từ đầu đến cuối vẫn đi bồi dưỡng Lâm Vĩ, trải đường cho Lâm Vĩ. 
Nay Lâm Vũ chủ động đề suất là muốn cạnh trạnh vị trí CEO. 
Tất nhiên là ông ta sẽ giúp đỡ hết mình rồi! Thấy ông cụ Lâm đã đồng ý với đề nghị của mình. 
Lâm Vĩ cũng rất vui. 
Bởi vì một khi người chủ tịch là Lâm Thanh Sơn không thể tham gia cuộc họp của hội đồng quản trị. 
Vậy thì cuộc họp hội đồng quản trị ngày mai, sẽ hoàn toàn rơi vào sự khống chế của 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-o-re/608555/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.