Thấy cảnh này. 
Mọi người đều sửng sốt, sau đó vẻ mặt lại đầy coi thường. 
Trong mắt bọn họ, hành động hiện tại của Diệp Thu rõ ràng là chưa tới Hoàng Hà chưa từ bỏ ý định, khăng khăng bêu cái xấu ra. 
Điều này làm cho bọn họ rất coi thường, thậm chí một số người đã chuẩn bị miệng để sỉ nhục Diệp Thu rồi. 
"Không biết tự lượng sức mình, một khi đã vậy, thì tôi sẽ để cậu tâm phục khẩu phục!" 
Ngu Hồng Xương cười khinh miệt, sau đó trực tiếp ngồi xuống ghế, yên lặng chờ Diệp Thu xấu mặt. 
Chỉ thấy tay cầm bút vẽ của Diệp Thu bay nhanh phác họa các sợi trên giấy vẽ. 
Bộ dạng kia, thoạt nhìn trông như đang vẽ loạn vậy. 
Khí thế so với Ngu Hồng Xương kém đến mười vạn tám nghìn dặm. 
Mọi người thấy thế, nụ cười châm chọc trên mặt càng tăng lên. 
Thậm chí, bọn họ còn chẳng thèm nhìn nội dung và Diệp Thu vẽ. 
Trong mắt họ, giờ phút này Diệp Thu đang vẽ vớ vẩn, hoàn toàn từ bỏ rồi. 
Huống hồ, cho dù Diệp Thu nghiêm túc vẽ thì có thể thế nào chứ? 
Lẽ nào còn có thể siêu hơn Ngu Hồng Xương sao? 
Điều đó căn bản là không thể nào! Cho nên nhất thời, mọi người vây xung quanh Ngu Hồng Xương, nịnh nọt và gần gũi với Ngu Hồng Xương, ý đồ có thể để Ngu Hồng Xương chỉ bảo một hai. 
Tóm lại là không ai tiếp tục chú ý tới Diệp Thu. 
Dù sao thì trong lòng bọn họ, Diệp Thu chính là một kẻ học tự do không biết gì cả, không xứng để bọn họ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-o-re/608542/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.