"Sao thế Lâm tổng?" 
Diệp Thu nghi hoặc nói. 
"Phù!" 
Lâm Thanh Nhã hít sâu một hơi, sau đó nhìn Diệp Thu, dặn dò: "Lát nữa sau khi đi vào, không được gọi tôi là Lâm tổng, gọi tôi là bà xã!" 
"Hả?" 
Diệp Thu ngây ngẩn cả người, trong lòng lập tức vui đến nở hoa. 
Hạnh phúc này tới quá bất ngờ rồi đi? 
Nhưng ngoài mặt anh vẫn làm ra vẻ mặt khó xử: "Như vậy có được không? 
Có không phù hợp lắm không, bất ngờ lập tức sửa miệng, có thể anh sẽ không quen lắm!" 
"Thế sau này anh gọi tôi là Lâm tổng cả đời đi!" 
Gương mặt nhỏ của Lâm Thanh Nhã trầm xuống, lạnh như băng nói. 
"Đừng mà bã xã, anh đã chuẩn bị xong rồi bà xã, em đừng tức giận bà xã!" 
Diệp Thu vội vàng khoát tay, gọi một cái là trôi chảy, không có tí không thuận miệng nào. 
Lâm Thanh Nhã tức giận trợn mắt với Diệp Thu một cái, sau đó lạnh lùng nói: "Lát nữa đi vào, cố gắng thể hiện thân mật với tôi một chút, cái gì không nên nói thì đừng nói, hiểu chưa?" 
"Hiểu rồi, bà xã em yên tâm đi, anh bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ của bà xã!" 
Diệp Thu vội gật đầu, vộ ngực bảo đảm. 
Thấy thế. 
Lâm Thanh Nhã thở dài một hơi, lúc này mới dẫn Diệp Thu đi vào trong quán cà phê. 
Là quán cà phê sa hoa khá nổi tiếng ở Giang Bắc, thậm chí là cả thành phố Giang Châu. 
Thiết kế bên trong Mentos, tất nhiên là đồ sộ rồi. 
Không khí cực kỳ tao nhã. 
Khách hàng ai cũng mặc comle giày da, ăn mặc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-o-re/608534/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.