Nhất thời. 
Thu Khải Toàn ngây ngẩn cả người, đội thùng nhựa trên đầu đứng yên tại chỗ khoảng năm giây, sau đó tiếng kêu gào thảm thiết vang khắp nhà vệ sinh nam. 
"A!!!" 
"Anh Thu!" 
Mấy tên côn đồ lập tức biến sắc, tiếp sau đó bọn họ nhanh chóng đi qua, cố nhịn mùi thối trên người Thu Khải Toàn, lấy thùng nhựa trên người Thu Khải Toàn xuống. 
Mà vào giờ phút này, Thu Khải Toàn đội thùng nhựa bị hun thối đến nỗi sắp ngạt cả thở. 
Anh ta nhanh chóng hít sâu từng ngụm từng ngụm một lúc, lúc này mới coi như khá hơn một chút. 
Nén nhịn nôn mửa, anh ta quệt cứt đái trên mặt đi. 
Thu Khải Toàn trừng mắt phẫn nộ xông tới chỗ Diệp Thu, cắn răng, hai mắt sắp phun lửa tới nơi rồi. Anh ta căm phẫn hét lên: "Diệp Thu! Tôi thề nếu hôm nay tôi mà không giết cậu, Thu Khải Toàn tôi không làm người!" 
Dứt lời. 
Thu Khải Toàn nắm nắm đấm, nhác chân tính lao vào chỗ Diệp Thu, định liều mạng với Diệp Thu. 
Thế nhưng lúc này trên mặt sàn dưới chân anh ta không là cứt thì là nưới tiểu, quả thực là trơn như dầu bôi trơn vậy. 
Miễn bàn trơn thế nào. 
Vì thế anh ta vừa mới nhấc chân lên, thì lòng bàn chân lập tức trượt một cái, cả người mất trọng tâm. 
Chỉ nghe thấy "oạch" một tiếng. 
Cả người Thu Khải Toàn ngã vào trong chỗ cứt đái dưới sàn, khuôn mặt lại tiếp xúc thân mật với....Nói thật, Diệp Thu không nỡ xem tiếp. 
Đến cả anh cũng bắt đầu hơi đồng cảm với cái tên xui xẻo này rồi! 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-o-re/608510/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.