Diệp Thu vừa đi.
Cát Hồng Viễn tất nhiên là nhanh chóng đi theo.
Lúc đi qua Quách Dương, Cát Hồng Viễn hung hăng đạp vào cái mông của Quách Dương một phát, lạnh giọng nói: "Ra ngoài quỳ cho ta!"
"Vâng....Vâng!"
Quách Dương không dám không tuân theo, vội vàng đứng dậy đi ra bên ngoài.
Còn những người khác thấy vậy, cũng rất biết ý đi ra khỏi phòng bệnh, trả phòng bệnh cho mẹ con Hà Tình Tình.
Ra tới ngoài hành lang.
Quách Dương không dám chậm trễ, "bùm bụp" một tiếng quỳ xuống trước mặt DiệP Thu.
Thấy vậy. . Truyện chính ở ~ tr ùmtruуệИ. V N ~
Khóe miệng Diệp Thu nhếch ra một nụ cười nghiền ngẫm, bình thản nói: "Giáo sư Quách, không biết hứa hẹn của ông lúc nãy thì thế nào?"
"Hả?"
Quách Dương sửng sốt.
"Hả cái gì hả?
Sư gia đang hỏi cậu đấy, đừng có mà giả vờ hồ đồ!"
Cát Hồng Viễn hung hăng trừng mắt nhìn Qúach Dương một cái, quát lớn.
"Không...Không thành vấn đề, tôi đi làm ngay đây!"
Quách Dương sợ tới mức vội vàng gật đầu, sau đó ở trước mặt mọi người, hét lớn: "Tôi là lang băm! Tôi là lang băm! Tôi là lang băm!"
Mọi người nghe thấy vậy, cả đám đều cố nén cười.
Sau khi hét xong ba tiếng.
Sắc mặt Quách Dương cũng đã đỏ lên.
Bởi vì ông ta cảm thấy mình sắp mất hết thể diện rồi, nếu giờ mà có một cái lỗ ở trên mặt đất, ông ta tuyệt đố sẽ không chút do dự mà chui vào.
"Sư phụ, ngài hài lòng chưa, nếu chưa hài lòng, em lại để cho cậu ta hét thêm một nghìn lần!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-o-re/608498/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.