"Không sao!" 
Diệp Thu lắc đầu, lập tức cúi đầu nhìn chiếc còng tay trên cổ tay, thản nhiên hỏi: "Có thể mở chiếc còng này ra cho tôi không? 
Tôi không đi là được! 
"Đương nhiên là được!" 
Triệu Khôn Sơn gật đầu, nhanh chóng lấy chiếc chìa khóa bên hông ra, tiến lên mở còng tay cho Diệp Thu. 
Diệp Thu hoạt động một chút cổ tay, ngẩng đầu nhìn Triệu Khôn Sơn, nghi hoặc nói: "Thân phận của tôi, ông đã biết rồi?" 
"Bên trên không nói rõ, nhưng đặc biệt giao cho tôi, nhất định không thể để ngài chịu nửa điểm ủy khuất!" 
Triệu Khôn vội vàng lắc đầu, nói. 
Kỳ thữ ông ta cũng rất tò mò với thân phận của Diệp Thu, thế mà có thể làm cho cấp tỉnh thậm chí là kinh thành đều coi trọng như vậy. 
Nhưng mà, ông ta lại không dám hỏi nhiều. 
Trong cơ chế đợi nhiều năm như vậy rồi, ông ta vẫn biết, cái nào nên hỏi, cái nào không nên hỏi! "Ồ, thế thì tốt!" 
Diệp Thu gật đầu, cũng yên tâm. 
Dù sao thì vừa mới về Giang Châu chưa được mấy ngày, anh không muốn cho quá nhiều người biết thân phận của mình....Sau khi Hàn Tiêu Tiêu lao ra từ phòng thẩm vấn, cô lái xe tới trung tâm thương mại Thăng Đạt. 
Cô muốn đi điều tra băng ghi lại của camera dưới hầm gửi xe. 
Nếu tất cả băng ghi hình dự bị của cục cảnh sát đã bị người đánh tráo. 
Cô vẫn không tin là video của trung tâm thương mại Thăng Đạt bên này còn có thể để người đánh tráo nữa. 
Thế nhưng. 
Khi cô đến bộ phận giám sát an ninh để 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-o-re/608480/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.