Đến tầng hai của trung tâm thương mại.
Giang Thi Kỳ càng ngày càng táo tợn.
Đồ gì lớn, đồ gì nặng thì mua cái đó.
Chẳng bao lâu.
Hai tay của Diệp Thu đã không đủ dùng, anh bắt đầu phải cặp nó lên, sau đó lại dùng cổ mà treo, thậm chí dùng cả lưng để vác.
Mắt thấy bộ phận nào có thể mang đồ Diệp Thu đều dùng hết rồi.
Cả người như một quầy hàng di động, trên người treo đầy các loại hàng hóa.
Từ xa nhìn lại, chỉ có thể nhìn thấy hai chân Diệp Thu, cơ bản là không nhìn thấy nửa người trên, toàn bộ bị các túi lớn túi nhỏ che khuất rồi.
Thế mà, Giang Thi Kỳ vẫn chưa thỏa thuê, cô ấy đang trong tình trạng muốn đem cả cái trung tâm thương mại về nhà.
Diệp Thu không chú ý một cái.
Cô lại ôm một con gấu bông cao bằng người từ cửa hàng bên cạnh, rồi ném nó tới trước mặt Diệp Thu: "Này, bê cả cái này lên đi!"
Diệp Thu thấy vậy, cũng hết nói nổi rồi.
Thực ra từ lúc vừa vào trung tâm thương mại, anh đã biết cô nhóc này kìm nén hỏng rồi.
Vốn dĩ anh không muốn vạch trần, nhưng không ngờ cô nhóc này lại ngày càng táo tợn.
Vì thế, Diệp Thu thả những đồ trong tay xuống dưới đất, chỉ vào con gáu lớn trên mặt đất: "Bạn nhỏ, cái này, hơi quá đáng rồi đấy?"
Nghe vậy.
Đáy lòng Giang Thi Kỳ hưng phấn đến phát điên.
Bởi vì cuối cùng Diệp Thu đã không nhịn được nữa, kế hoạch của cô sắp đạt được rồi! "Sao nào?
Lưng không động được nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-o-re/608452/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.