“Ngươi dám bơ ta! Hôm nay ta sẽ cho ngươi một trận nhừ tử!”
Ác quỷ cũng không phải không có nhận thức mà đứng yên để bị ăn đấm từ Ân. Hắn đã nhanh chóng quay người tiếp tục chạy đi.
"Ngươi hôn ta xong, bơ ta rồi con định bỏ trốn hả?!"
Ân nổi cáu, chạy theo sau ác quỷ. Y thật không hiểu nổi tính cách con dơi già này là thế nào nữa, rõ ràng y mới là người bị hại mà, sao người dỗi lại là hắn? Đây là vừa ăn cướp vừa la làng à, đã chiếm được tiện nghi của người khác mà lại làm bộ như vậy?
“Này, ngươi không nghe ta nói sao dơi già! Ngươi đứng lại chút đi được không?!”
Ác quỷ đột ngột dừng lại khiến Ân bị bất ngờ mà đập mặt vào lưng hắn. Ân xoa xoa cái mũi của mình, mắng.
“Ngươi bị gì vậy?! Ngươi sao đang đi lại đột ngột dừng thế hả?!”
“Không phải ngươi nói ta dừng lại sao?”
Ác quỷ quay đầu lại nhìn Ân, nói.
“Dừng thì cũng báo cho người khác biết chứ! Mũi ra sắp rụng ra dính vào lưng ngươi rồi đây!”
“Ngươi mắt mũi cứ để đi đâu thì chẳng bị thế? Đáng đời.”
Ác quỷ “xì” một cái.
“Ngươi chán sống rồi hả?!!”
Ân mạnh tay đấm cái thụp vào bụng của ác quỷ làm hắn văng ra xa. Ác quỷ đau điếng ngồi dậy, hắn bực mình chỉ thẳng mặt Ân, nói lớn.
“Ê, ta làm cái gì ngươi mà ngươi đánh ta hả?!!”
“Ai kêu ngươi tự dưng bơ ta!”
Ân cũng không chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-than-biet-yeu/2991649/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.