Sáng hôm sau, Vương Bồi rời giường mở máy, vừa mở ra thì thấy chuôngtin nhắn liên tiếp, mở tất cả ra đều là tin nhắn của Ngao Du gửi đến.
Tin thứ nhất: “Tôi trông khoẻ mạnh, dũng mãnh như rồng, hổ, cô lại dám rủa tôi, Vương Bồi Bồi cô không muốn sống nữa à?”
Tin thứ hai: “Nhanh chân chạy sang đây xin lỗi tôi ngay, tôi xem xem sẽ bỏ qua cho cô”
Tin thứ ba: “Này, rốt cục cô có đến không hả?”
Vương Bồi nhìn vào thời gian nhắn tin thì đều là 0 giờ 3 phút, đốivới chuyện Ngao Du nghỉ ngơi luôn luôn đúng giờ mà nói thì hiện đã đảolộn cả rồi. Chẳng trách cả sáng nay cũng không thấy anh ta đến đập cửa,bản thân anh ta vẫn còn chưa tỉnh nữa là. Vì vậy Vương Bồi cũng qua được một buổi sáng thanh tịnh, lúc ăn sáng không có người ở bên ồn ào, thậtđúng là không quen tý nào.
Mãi cho đến 10 giờ hơn Ngao Du mới tỉnh giấc mộng từ trong phòng đira, quần áo ăn mặc cực kỳ chỉnh tề, chính là nhìn bản thân anh ta thoạtnhìn có chút ngốc, bộ dạng trông vẫn còn buồn ngủ, lúc vào phòng thì cứnhìn chằm chằm Vương Bồi đến ngẩn người. Lúc Vương Bồi dục anh ta vàilần anh ta mới tỉnh, có vẻ đăm chiêu đi vào toalét rửa mặt.
Không bình thường! Thật không bình thường chút nào!
Theo như bình thường thì Ngao Du sẽ đỏ mặt tía tai, đầu tiên là sẽxông lên chất vấn cô vì sao tối qua không đáp lại tin nhắn của anh ta?Sao giờ anh ta lại bình tĩnh đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-thai-tu-bao-an/1931588/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.