7 giờ sáng, Vương Bồi bị tiếng chân đi đi lai lại ở bên ngoài đánh thức, tức quá cả người đều tràn đầy lửa giận,dép cũng chưa kịp đi mở vội cửa lao ra mắng chửi, chỉ thấy Ngao Du bưngmột đĩa bánh bao “lon ton” chạy đến, vẻ mặt muốn lấy lòng cô, cười cười: “Bồi Bồi à, cô tỉnh rồi hả, ăn sáng đi ăn sáng đi nào, tôi vừa mới muavề còn nóng hôi hổi đây này”
Bộ dạng của anh ta rất giống chú chó Nhật lấy lòng chủ, chỉ thiếu mỗi cái đuôi nữa thôi, nếu không chắc vẫy vẫyrồi, làm cho Vương Bồi thấy thế cũng không nỡ nào mắng anh ta. Cắn chặtrăng nhìn anh ta mất nửa ngày, cuối cùng vẫn buồn bực nhận đĩa bánh baokia đặt lên trên bàn, rồi bảo: “Tôi đi rửa mặt đã”
Đánh răng rửa mặt xong, Ngao Du đã chờ ởcửa phòng tắm, bộ dạng cười hì hì chờ cô sai bảo. Vương Bồi cũng khôngphải là không biết, nên lúc lúc lại bảo anh ta dọn dụng cụ vẽ tranh, lúc thì lại bảo anh ta thu dọn quần áo, cứ sai vặt anh ta làm linh tinh gìđó thế mà anh ta cũng không giận, lại còn thỉnh thoảng hỏi Vương Bồi một câu: “Bồi Bồi à, lúc nào thì chúng ta đi đây?”
Vương Bồi đã hẹn với Văn Liên lúc 9 giờrưỡi sáng, lúc đó sẽ có xe đến đón hai người. Đi du lịch lần này tổngcộng chỉ có hơn hai mươi người, gồm 7 chiếc xe, mỗi xe chia đều ngồi từba đến bốn người. Tối qua Vương Bồi còn cố gọi điện thoại cho giáo sư Lô Lâm, hình như là sẽ đi cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-thai-tu-bao-an/1931583/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.