Buổi tối họ ngủ ở nhà bác Mục, Lô Lâm với Vương Bồi và vợ con của bác Mục cùng ngủ một phòng, còn nhóm nam giới thì trải chiếu nằm la liệttrên nền nhà.
Lúc mới ngủ Ngao Du còn cảm giác mới mẻ, về sau ngủ trên chiếu lănqua lăn lại, nói to náo loạn, chờ mãi đến khi buồn ngủ vẫn không quenlắm. Anh ta lén gọi điện thoại cho Vương Bồi, “Vương Bồi Bồi, tôi khôngmuốn ngủ cùng họ đâu, họ thối quá…”
Vương Bồi hỏi anh ta, “Vậy anh đã tắm chưa?”
Anh ta lập tức kích động bật dậy, “Tôi tất nhiên là tắm rồi, Chu Tích Quân cũng đã tắm, có họ thì chưa tắm thôi” Nói xong lại hạ giọng cầuxin: “Bồi Bồi à, tôi đến chỗ cô ngủ được không, tôi cam đoan…” Anh tacòn chưa kịp nói xong thì Vương Bồi đã cúp máy. Hiện giờ cô không muốnmắng anh ta, có phải là đã tiến bộ lắm hay không? Ngao Du lại bắt đầu mơ mộng.
Được vài giây sau, Ngao Du lại thấy tiếng điện thoại reo, mở ra thìthấy tin nhắn của Vương Bồi gửi tới: “Nếu anh chịu không nổi, thì dựnglều lên đi ra ngoài ngủ. Nếu có ai hỏi thì bảo là họ ngáy to quá khôngngủ được. Đừng có dại mà bảo họ thối nhé” Ngao Du bỗng chốc vui sướngđứng dậy, nhảy một nhát lăn ra ngoài đi dựng lều.
Sáng sớm hôm sau, bác gái Mục rời giường, vừa mở cửa thì khiếp sợ lùi lại mấy bước, hét lên vài tiếng. Vương Bồi và Lô Lâm cũng lao nhanh rađể xem xem có chuyện gì thì thấy trước cửa có chiếc lều mới thả lỏngngười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-thai-tu-bao-an/1931556/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.