Buổi tối Vương Bồi đang ngủ ngon lànhthì nghe mơ màng có người đẩy cửa, rồi tiếng Ngao Du làm nũng nghe rõmồn một vào tai cô, “Bồi Bồi à, nóng chết rồi, trong phòng không có điều hoà, cô mau mở cửa ra đi..”Vương Bồi không thèm để ý tới anh ta, xoay người ngủ tiếp.Anh ta lại tiếp tục lải nhải kêu bênngoài, “… Vương Bồi Bồi….Mau mở cửa đi nào…” Một lúc sau, giọng kia mớidần dần ngừng hẳn, Vương Bồi lúc đó mới vừa lòng thả lỏng người tiếp tục ngủ tiếp.Cô vặn nhỏ điều hoà xuống, cuộn trongchăn ngủ, không nghĩ ngợi thêm nhiều. Đến sáng tỉnh dậy cô còn lườikhông muốn dậy nữa. Trên người rất ấm áp, lại ngửi thấy mùi hương củacon trai bên cạnh, chân tay cô giống như con bạch tuộc cuốn chặt lấy tay chân anh ta, gác lên người anh ta, đầu chui vào trong ngực anh ta, ngủquá ngon lành…Anh ta…Vương Bồi mở bừng mắt ra, lọt vào tầm mắt là hình ảnh một cậu con trai trẻ trung trong ngực, tóc xù gốiđầu, hai mắt nhắm chặt, lông mi cong dài, bộ dạng trông vô cùng xinhđẹp.“Hm..” Hình như thấy Vương Bồi động đậyNgao Du lúc này mới động đậy, vươn dài cánh tay ôm cô vào trong lòng,thậm chí bộ phận mấu chốt của anh ta còn cọ cọ trên người Vương Bồi nữa, trên mặt hiện lên nét thoả mãn, thoải mái vô cùng.“Ngao Du…”Vương Bồi bây giờ mới thấy mình đặc biệt đã phụ công dạy dỗ của Thái Hậu, mẹ yêu quý của cô đã phải vất vả baonhiêu năm nay mới miễn cưỡng đào tạo cô trở thành thục nữ như thế, nóichuyện lúc nào cũng nhẹ nhàng, vui buồn, tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-thai-tu-bao-an/1931540/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.