Vương Bồi chạy nhanh về phía khu nhà,người đàn ông đi sau cũng vẫn đuổi theo, vừa đi vừa gọi to: “Haiz, cô gì ơi đừng có chạy, tôi…có phải chúng ta cùng một đường không, cùng nhauđi đi..”
Vương Bồi cảm thấy đúng là đàn ông khôngthể cứ nhìn bề ngoài, như người đàn ông vừa rồi vậy thoạt nhìn rất bìnhthường, thế mà mở miệng thì lòi ra, với bộ dạng kia, cứ như là mấy trămnăm chưa nhìn thấy con gái vậy. Nếu không thế thì có thể rút ra một câungạn ngữ có tên là thêu hoa trên gối là thêu cỏ đi, cứ như anh ta vậyđó.
Cô chạy một mạch vào khu nhà, vượt quacửa cũng cố tình dừng lại hỏi thăm các nhân viên bảo vệ, nhỏ giọng bảo:“Đằng sau có người kỳ quái lắm, cứ theo sau tôi vậy, chắc là đầu óc cóvấn đề rồi. Các anh cẩn thận chút, đừng cho kẻ xấu tiến vào nhé. Cho dùkhông phải người xấu, thì cũng là một tên thần kinh, rất phiền toái”
Vài bảo vệ lập tức cũng khẩn trương hẳnlên, trong đó có một người tuổi còn trẻ bắt đều vén tay áo lên, vẻ mặtsát khí đằng đằng bảo: “Cô giáo Vương, cô dừng sợ, xem tôi đi giải quyết anh ta thế nào nhé”
Vương Bồi nhanh nhảu cảm ơn anh ta, rồilại tiếp tục đi vào trong khu nhà, đi một mạch rồi nhịn không được cònquay đầu lại xem, thì thấy quả nhiên là người đàn ông kia bị các bảo vệngăn cản, hổn hển lớn tiếng nói gì đó. Vương Bồi lập tức yên tâm hẳn, cô cũng không hiểu vì sao người đàn ông này lại làm cho cô thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-thai-tu-bao-an/1931512/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.