Đương nhiên Trần Phong cũng coi như không nghe thấy câu đó, và nhìn sang Sosko hỏi: “Ông còn chưa giới thiệu với chúng tôi nữa, nếu sợ như vậy thì đừng đưa cô ấy theo mới phải!”.
Sosko vẫn bực mình nói: “Đây là cháu gái tôi, lần này con bé muốn đến Hoa Hạ thăm thú, nên tôi đưa nó đến đây, tôi đã hứa với người anh em của tôi rồi, sẽ đưa con bé về nước trong tình trạng nguyên vẹn đó”.
Trần Phong ngạc nhiên nói: “Cháu gái của ông, là người châu Á?”.
Sosko thản nhiên nói: “Thì sao chứ, mẹ con bé là người Hoa Hạ, cho nên con bé là con lai mà”.
Lúc này Trần Phong mới nhìn kỹ Leona hơn, tuy làn da và khuôn mặt đều không khác gì người Hoa Hạ, nhưng nếu nhìn kỹ thì đôi mắt cô ta lại là màu xanh như ngọc bích.
Trần Phong lại một lần nữa mỉm ucời với Leona.
Sosko vẫn cảnh giác Trần Phong, luôn nhìn chằm chằm vào Trần Phong.
Trần Phong cũng không phải luôn mắt nhìn về phía Leona, hôm nay anh đến đây còn là vì chuyện của Bạch Tinh.
Khi đồ ăn được đưa lên, bốn cô gái xinh đẹp kia lần lượt bưng đồ ăn đến, mỗi bước đi đều vô cùng chuyên nghiệp, như thể người mẫu đang đi catwalk vậy, thể hiện được hết đường nét trên cơ thể.
Nhưng đó cũng chỉ là tiết mục nho nhỏ trước khi vào vấn đề chính.
Ăn được một lúc, rượu cũng đã uống được kha khá, Trần Phong mới nói với Sosko: “Thực ra lần này tôi đưa Bạch Tinh đến đây không phải chỉ đơn thuần là ăn cơm đâu, ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te/1653267/chuong-907.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.