Nhìn bộ dạng căng thẳng của cô ta, biểu cảm của Hương Lan cũng trở nên nghiêm nghị, như thể đã bị cô ta đoán trúng.
Nhưng đúng lúc đối phương đang định thốt lên thì Hương Lan cười nói: “Nếu đúng là Mạc Lang thật thì mình cũng đã không dám trốn ở chỗ cậu rồi, tìm nơi nào đó để chết xem ra còn nhẹ nhàng hơn. Cho dù mình có mười lá gan mình cũng không dám đi đắc tội với Mạc Lang đâu”.
Cô gái lúc này mới cảm thấy yên tâm, nhưng sau đó lại quở trách: “Mình tốt bụng cưu mang cậu mà cậu còn lừa mình”.
Hương Lan cũng vội vàng xin lỗi: “Được rồi, mình biết sai rồi. Để mình mua cho cậu mẫu quần áo mới nhất trong Quý này được không?”.
Sắc mặt cô gái lúc này mới giãn ra, nhưng Hương Lan lại nói: “Lần này đối tượng mà mình đắc tội tuy không phải Mạc Lang, nhưng cũng không dễ đối phó. Cậu có biết Độc Cô Vân không?”.
Cô gái thốt lên: “Sao cậu lại dây vào hắn thế, hắn thủ đoạn thâm độc có tiếng đấy, người chết trong tay hắn nghe nói chẳng có ai được toàn vẹn cả”.
Hương Lan thở dài nói: “Cũng tại mình đã ngu muội, đáng ra không nên nhòm ngó viên Yên Vân Chu trong tay con gái hắn ta, giờ đây người không ra người ngợm không ra ngợm, mấy lão già cấp trên mình vừa nghe thấy Độc Cô Vân ai nấy đều sợ hãi chỉ muốn giao nộp mình ra luôn cho hắn băm thành trăm mảnh”.
Cô gái cũng nhíu mày, như thể cũng không nghĩ được cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te/1653219/chuong-859.html