Trần Phong nhìn biểu cảm của cô ấy, nhớ lại chuyện ban nãy, muốn hỏi gì đó nhưng có vẻ như hỏi trực tiếp cô ấy sẽ không trả lời.
Thế là Trần Phong dùng giọng ôn hòa xin lỗi: “Chuyện vừa nãy là tôi không đúng, tôi chỉ là vội vàng muốn cứu cô thôi”.
Nghe lời xin lỗi của Trần Phong, Lý Tử Duyệt cũng ôn hòa trở lại, cô ấy lén nhìn Trần Phong, giọng nói mang chút ấm ức: “Anh thực sự không ức hiếp em chứ?”.
Trần Phong vội nói: “Nếu như cô không tin tôi, tôi có thể thề”.
Lý Tử Duyệt vội vàng nói: “Em tin anh là được mà”.
Cơ thể vừa bất giác tiến lên của cô ấy lại rụt lại, nói: “Nhưng ban nãy rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Không phải là em ngủ say sao?”.
Trần Phong nhìn biểu cảm của cô ấy hình như cũng khá hoang mang, hỏi: “Cô thực sự không nhớ gì cả sao? Không nhớ được ban nãy đã làm gì à?”.
Lý Tử Duyệt lắc đầu nói: “Chẳng có ấn tượng gì”.
Trần Phong nghĩ một lúc, nếu như Lý Tử Duyệt đã không thể nói ra điều gì, vậy thì vẫn phải quay lại địa điểm ngày hôm qua, cũng chỉ có đến đó mới tìm được nguyên nhân.
Anh an ủi Lý Tử Duyệt vài câu, liền lập tức quay đầu trở lại.
Nghỉ ngơi một đêm trên đường đi, buồi chiều ngày hôm sau cuối cùng cũng về đến chỗ lửa trại.
Lý Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te/1653211/chuong-850.html