Chương trước
Chương sau
“Satou sama, chúng tôi đã định vị được tín hiệu điện thoại, tín hiệu đang trên đường đến sân bay, mà dựa vào tốc độ di chuyển của tín hiệu thì chắc là một chiếc ô tô”.
Chỉ mấy phút sau, phòng tin tức đã báo cáo với Satou Murakami: “Ngoài ra, chúng tôi đã xác định được tội phạm gọi điện trong kho hàng ở Hokado nhờ việc định vị lúc gọi điện của tội phạm. Nếu không có gì bất ngờ thì cậu ta chắc đã âm thầm trốn trong xe hàng nào đó, lén lút đi đến sân bay”.
“Tôi biết rồi”.
Satou Murakami nghe báo cáo xong thì không cho chỉ thị gì hết mà gọi cho người phụ trách chiến thuật của Chiến Đường.
“Yuta-kun, tội phạm vừa gọi điện cho ông Amaterasu, nói sẽ đến Toko giết Amaterasu sama”.
Điện thoại được kết nối rất nhanh, Satou Murakami nói thẳng: “Tôi đã bảo người tiến hành định vị với số điện thoại đó, tra ra được điện thoại được gọi ở một kho hàng, mà lúc này điện thoại đang ở trên một xe hàng đi đến sân bay, tôi đề nghị ngay lập tức điều động phần lớn lực lượng bao vây xe hàng đó. Nếu tội phạm thực sự ở trên xe hàng đó thì giết luôn hay tạm thời bao vây đợi ông Amaterasu đến rồi ra tay thì do Chiến Đường các ông tự quyết định”.
“Satou-kun, ông cảm thấy tội phạm có cố ý để lộ vị trí của mình để chúng ta đi bắt không?”.
Đầu bên kia, người phụ trách chiến thuật của Chiến Đường – Yuta Maiko nói: “Ông phải biết là tội phạm tinh thông tác chiến của đặc nhiệm, ý thức phản trinh sát rất mạnh. Tôi dám khẳng định, cậu ta chắc chắn không ở trên xe hàng đi sân bay”.
“Ý của ông là?”.
Satou Murakami nhếch mày, ông ta cũng nghĩ đến điểm này, cho nên không vội vàng ra lệnh.
“Tôi cho rằng cậu ta đang cố tình đánh lừa chúng ta, nơi cậu ta đi thực ra là cảng, đi tàu là con đường duy nhất để cậu ta rời khỏi nước R”.
Yuta Maiko nói với vẻ mặt nhìn xa trông rộng: “Đề nghị của tôi là chúng ta không cần làm rối loạn kế hoạch vì mánh khóe của tội phạm, tiến hành theo kế hoạch ban đầu. Dù sao thì, lực lượng của sân bay và cảng của chúng ta đều đủ để bao vây thậm chí là giết cậu ta rồi”.
“Được!”.
Satou Murakami nghĩ một lúc, đồng ý với đề nghị của Yuta Maiko, sau đó lại bổ sung: “Nhưng mà, tôi đề nghị lục soát xe hàng xuất kho trong thời điểm đó trước, xác định cậu ta có trốn trên xe không”.
“Được, nhiệm vụ này để cảnh sát tuần tra các ông phụ trách”, Yuta Maiko nói.
“Được rồi”.
Satou Murakami do dự một lúc, vẫn đồng ý, sau đó dập máy luôn, gọi điện cho cấp dưới hạ lệnh.
Phải nói là, tốc độ làm việc của cảnh sát tuần tra nước R rất nhanh.
Năm phút sau, mười mấy xe tuần tra đã ở trên đường quốc lộ đi ra cảng, chặn chiếc xe hàng mà Trần Phong trốn, khiến mặt tài xế xe hàng tái mét.
Hàng chục cảnh sát tuần tra trang bị đầy đủ, dẫn theo cảnh khuyển, lục soát nghiêm ngặt xe hàng, nhưng không phát hiện điều gì.
Bọn họ lục soát rất kĩ, cả quá trình mất nửa tiếng.
Nửa tiếng sau, cả chục cảnh sát tuần tra mới rời đi, xe hàng lại lên đường.
Ven đường ở phía trước cách mấy trăm mét, Trần Phong trốn phía sau một cây to, sau khi thấy xe hàng lái đi, đột nhiên phát huy tốc độ đến cực hạn, đuổi theo xe hàng, sau đó bò lên xe hàng, lại lần nữa chui vào gầm xe.
Lúc trước anh đã nghe được tiếng xe tuần tra, nên ngay lập tức rời khỏi xe hàng, trốn được màn lục soát của cảnh sát tuần tra, mà lúc này lại lần nữa về lại trên xe hàng kia là vì cảnh sát tuần tra đã lục soát kĩ xe hàng này rồi.
Trong tình hình này tiếp theo trên đường ra cảng chắc chắn sẽ không bị chặn lại nữa, lục soát rồi, chỉ có đến trạm thu phí mới sẽ kiểm tra lần nữa.
Mà lúc đó, cách cảng đã cực kì gần, anh hoàn toàn có thể rời khỏi xe hàng, đi bộ tránh bị Chiến Đường và cảnh sát tuần tra chặn, lẻn vào cảng.
Có đôi khi nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất.
Cái gọi là khoảng tối dưới chân đèn, chính là như vậy.
Chiến Đường và cảnh sát tuần tra bận rộn cả đêm, kiểm tra tỉ mỉ tất cả các xe đi ra cảng, đồng thời cũng lục soát các tàu hàng ra khơi.
Ngoài ra, bọn họ cũng tiến hành lục soát xe hàng đi ra sân bay kia, còn thực hiện thẩm tra nghiêm ngặt thân phận từng nhân viên vào sân bay.
Song…
Bọn họ không tìm được Trần Phong.
Trần Phong cứ như bốc hơi khỏi Hokado.
Kết quả này khiến Chiến Đường và cảnh sát tuần tra đều chán nản ra mặt, đồng thời cũng khiến Amaterasu Takashi sợ hãi, ông ta lo lắng lời đe dọa của Trần Phong sẽ thành sự thật!
Trong nỗi sợ hãi, Amaterasu Takashi nhờ Chiến Đường bảo vệ, không lâu sau, Chiến Đường lại cử cả trăm nhẫn giả bảo vệ gần nhà tổ của gia tộc Amaterasu, đợi Trần Phong đến.
Cùng lúc đó, tin tức Trần Phong tắm máu gia tộc Miyamoto, trụ sở tổ chức Daito và trụ sở Nhẫn Đường, giết Miyamoto Hanzo, làm Amaterasu Takeno bị thương nặng cũng đồn ra ngoài, lại lần nữa gây ra trận động đất cấp 12 trong giới võ học toàn cầu.
“Chúa ơi, ai có thể nói cho tôi biết Trần Phong kia rốt cuộc sao lại làm được tất cả những việc này? Hình như cậu ta mới là giai đoạn đầu Hóa Kình”.
“Miyamoto Hanzo là giai đoạn cuối thượng nhẫn, Amaterasu Takeno còn là đỉnh cao thượng nhẫn, người mạnh cái thế đứng thứ 18 trên Bảng Thần, đáng lý ra hai người mạnh như vậy gặp phải Trần Phong thì Trần Phong phải không có đường thoát chứ. Thế mà Trần Phong không những chạy thoát mà còn giết ngược lại Miyamoto Hanzo, làm Amaterasu Takeno bị thương nặng… thực lực này của cậu ta đủ để vào tốp 10 của Bảng Thần rồi”.
“Hừ, tốp 10 của Bảng Thần là lãnh địa riêng của người mạnh đỉnh cao Hóa Kình và mấp mé tông sư, một giai đoạn đầu Hóa Kình như Trần Phong sao có thể xếp vào được”.
“Vậy việc cậu ta giết Miyamoto Hanzo, làm Amaterasu Takeno tàn phế phải nói sao?”.
“Cậu ta giết được Miyamoto Hanzo, làm Amaterasu Takeno tàn phế là vì dùng thuốc nổ, hơn nữa còn là đánh lén, khiến Amaterasu Takeno trở tay không kịp, giờ cậu ta chắc chắn không có thực lực bước vào tốp 10 của Bảng Thần, tương lai có khả năng có, nhưng điều kiện tiên quyết là cậu ta có thể tiếp tục sống!”.
“Tôi cho rằng quá trình không quan trọng, quan trọng là kết quả. Lần này kết quả của việc nước R bắt cóc đời sau của tông sư đủ để chứng minh một điều, nếu cho Trần Phong vũ khí hiện tại tốt, cậu ta hoàn toàn có thể không sợ người mạnh cái thế tốp 10 Bảng Thần!”.

Giới võ học toàn cầu lại lần nữa thảo luận sôi nổi vì hành động nghịch thiên của Trần Phong, trong đó có nhiều người thảo luận nhiệt tình với việc Trần Phong có đủ sức chống lại người mạnh cái thế tốp 10 Bảng Thần không.
“Theo nguồn tin đáng tin cậy, Chiến Đường Thần Ẩn và cảnh sát tuần tra đã liên kết vây quét Trần Phong, muốn giết Trần Phong ở nước R!”.
“Chiến Đường Thần Ẩn là tổ chức có năng lực chiến đấu mạnh nhất của nước R, dù nhìn ra cả thế giới thì họ cũng là tồn tại hàng đầu, lần này e là Trần Phong nguy hiểm rồi”.
“Đúng thế, cậu ta quá nửa là sẽ chết ở nước R rồi, phải biết là ngoài Chiến Đường Thần Ẩn ra thì cảnh sát tuần tra cũng tiến hành truy sát cậu ta”.
Sau khi thế giới ngầm và giới võ học toàn cầu tranh luận, thảo luận sôi nổi về hành động của Trần Phong, tin tức Chiến Đường Thần Ẩn và cảnh sát tuần tra hợp tác vây quét Trần Phong cũng được tung ra, họ lại chuyển chú ý, bàn luận xôn xao xem Trần Phong có thể sống sót ra khỏi nước R không.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.