Chương trước
Chương sau
“Đây là chiêu đầu tiên!”.
Asuka Sasuke cười dữ tợn, ngay sau đó, anh ta xoay mạnh một cái, trường kiếm của Hạ Tùng cứ thế bị vặn gãy luôn!
Sắc mặt Hạ Tùng kinh ngạc, vội vàng lùi lại.
Nhưng Asuka Sasuke lại bám sát theo như đỉa.
Hai con dao găm đâm thẳng vào mặt Hạ Tùng.
Vừa ra tay đã là chiêu giết người!
Hạ Tùng đánh mất vũ khí chỉ có thể dùng bàn tay để chắn.
“Phập!”.
Dao găm đâm vào lòng bàn tay Hạ Tùng, máu tươi bắn ra, cảm giác đau đớn xé ruột xé gan lan khắp cơ thể Hạ Tùng.
“A!”.
Tiếng gào thét thê lương phát ra từ cổ họng Hạ Tùng.
Nụ cười dữ tợn bên khóe môi của Asuka Sasuke lại càng rõ hơn: “Đây là chiêu thứ hai!”.
Nói rồi, rút mạnh hai con dao găm khỏi lòng bàn tay Hạ Tùng, mang theo cả máu tươi đỏ chót.
“Dừng tay!”.
Bên dưới võ đài, Thanh Nham đạo trưởng - sư phụ của Hạ Tùng tức giận quát, muốn ngăn Asuka Sasuke.
Cứ tưởng Asuka Sasuke sẽ dừng tay nhưng ai ngờ, anh ta không thèm nhìn Thanh Nham đạo trưởng lấy một cái đã giơ tay lên đâm!
Mục tiêu lần này càng trực tiếp hơn, cổ họng!
Hai con dao găm của anh ta đâm về phía cổ họng Hạ Tùng!
“Nghiệp chướng!”.
Thấy cảnh này, mắt Thanh Nham đạo trưởng như nứt ra, ông ấy muốn ngăn lại, nhưng lúc này, khoảng cách của ông ấy đến võ đài tận gần trăm mét!
Cuối cùng, hai con dao găm của Asuka Sasuke đâm vào như mong muốn.
Nhưng bất ngờ là hai con dao găm này không đâm vào cổ họng của Hạ Tùng, mà là sượt qua da cổ Hạ Tùng, đâm vào sắt thép trên võ đài.
Mọi người sửng sốt, chẳng lẽ Asuka Sasuke nương tay?
Nhìn sắc mặt anh ta thì không giống mà.
Lúc này, Asuka Sasuke cũng sửng sốt, tại sao? Tại sao lại trở thành thế này?
Anh ta có thể xác định trăm phần trăm, anh ta chắc chắn không nương tay.
Dao găm của anh ta vừa nãy là lao thẳng về phía cổ họng của Hạ Tùng.
Nhưng tại sao cuối cùng vị trí dao găm đâm lại bị lệch?
Asuka Sasuke nghĩ mãi không hiểu.
Ngay sau đó, trong mắt anh ta ánh lên vẻ ác độc, định giơ tay lên đâm lại.
Nhưng lúc này, Hạ Tùng đã bừng tỉnh.
“Tôi nhận thua!”.
Không có do dự gì, Hạ Tùng hét to luôn.
Dao găm của Asuka Sasuke cứ thế khựng lại giữa không trung.
“Coi như cậu thức thời!”.
Asuka Sasuke hừ một tiếng, mặc dù không cam lòng, nhưng nếu Hạ Tùng đã nhận thua vậy anh ta cũng không thể giết Hạ Tùng trước mặt nhiều người thế này thật.
“Nghiệp chướng!”.
Lúc này, Thanh Nham đạo trưởng phẫn nộ lên võ đài.
Mặc dù tu vi của Thanh Nham đạo trưởng là giai đoạn đầu Hóa Kình, nhưng Asuka Sasuke lại không hề sợ hãi.
“Sao? Ông muốn gây sự với tôi?”, Asuka Sasuke nhếch mép khinh bỉ, lúc này, anh ta chỉ mong sao Thanh Nham đạo trưởng ra tay với anh ta.
“Còn trẻ như vậy mà sát tâm đã nặng thế này, cậu không sợ bị trời phạt sao?”.
Mặc dù cơn giận trong lòng đã tích tụ đến cực hạn, nhưng Thanh Nham đạo trưởng lại không đánh mất lý trí, ông ấy biết rõ Asuka Sasuke đang muốn chọc giận ông ấy, để ông ấy ra tay với anh ta trước mặt mọi người.
Nếu ông ấy thực sự ra tay, vậy là làm trái quy tắc của trận đấu cược, ba Hóa Kình nước R chắc chắn sẽ không bàng quan.
Họ rất có thể sẽ giết mình ngay lập tức!
Đây rõ ràng là một âm mưu!
“Trời phạt?”, Asuka Sasuke hừ một tiếng khinh thường, nói: “Đó là thứ của người Hoa Hạ các ông, người R chúng tôi chưa bao giờ tin trời phạt gì hết, chúng tôi chỉ tin thực lực của mình”.
“Cậu…”.
“Xuống đi, Thanh Nham!”, Thanh Nham đạo trưởng còn định nói mấy câu, nhưng lúc này Quản Nam Thiên vẫn luôn im lặng lại nói, giọng nói vô cùng uy nghiêm.
“Vâng, Quản sư thúc”.
Thanh Nham đạo trưởng hít sâu một hơi, sau đó không nói gì dẫn Hạ Tùng xuống võ đài.
“Trận thứ hai, Hạ Tùng, thua! Asuka Sasuke, thắng!”.
Trọng tài trung niên lại một lần nữa vô tình công bố kết quả.
“Trận đấu cược hôm nay đến đây kết thúc. Chín giờ sáng mai, bắt đầu trận thứ ba”.
Sau khi Hạ Tùng được bế xuống võ đài, sắc mặt mọi người của Hiệp hội thương nhân Thiên Thủy ngay lập tức vô cùng khó coi.
Hạ Tùng cũng thua rồi.
Hơn nữa cậu ta không những thua mà còn suýt nữa chết!
Nếu không phải trong lúc nguy cấp, con dao găm của Asuka Sasuke đột nhiên ma xúi quỷ khiến thế nào chệch đi, thì Hạ Tùng lúc này chắc chắn sẽ là một thi thể.
“Asuka Sasuke này cũng đáng ghét quá, chỉ là đấu cược thôi, sao anh ta lại muốn giết người chứ?”, Vũ Văn Thiến tức đến mức gương mặt nhỏ nhắn trắng nhợt, phải nói là, sự quyết đoán sát phạt của Asuka Sasuke đã khiến cô sợ.
Cô cứ tưởng, trận đấu cược lần này không khác gì đi du sơn ngoan thủy.
Cùng lắm thì mọi người so quyền cước, có chừng mực, phân thắng bại là được.
Nhưng không ngờ, võ sĩ của Hiệp hội thương nhân Thiên Thủy lại đến với tâm thế giết người!
Trần Phong thở dài, Vũ Văn Thiến vẫn trẻ quá, vừa nhìn đã biết chưa từng trải nghiệm sự hiểm ác của lòng người.
Trận đấu cược này, trên danh nghĩa chỉ là muốn phân thắng bại, nhưng thực tế, trong đó lại liên quan đến nhiều lợi ích.
Tạm thời không nói tiền cược đáng sợ mà hai bên đặt trước trận đấu, chỉ nói quan hệ như nước với lửa của giới võ sĩ Hoa Hạ và giới võ sĩ nước R thôi thì đã chắc chắn trận đấu cược này ngay từ đầu sẽ thấy máu!
Với tác phong tàn nhẫn nhất quán của giới võ sĩ nước R, giết người không thể thiếu được.
Vừa nãy, nếu không phải anh đánh một luồng kình khí trong lúc cấp bách, khiến con dao găm của Asuka Sasuke đi lệch, vậy giờ Hạ Tùng chắc chắn sẽ là một xác chết.
“Về trước đã”.
Sở Dật Phi thở dài, trận đấu cược hôm nay từ lúc bắt đầu đến kết thúc, tổng còn chưa tới năm phút.
Kết quả thảm không nỡ nhìn, hoàn toàn làm loạn trận tuyến của Hiệp hội thương nhân Trung Hải.
Ngày mai Asuka Sasuke chắc chắn sẽ tiếp tục lên võ đài, mặc dù thực lực của Trương Thiên Dụ mạnh nhưng anh ta cũng không nắm chắc trăm phần trăm có thể đánh bại Asuka Sasuke.
Tuy nhiên, dù anh ta đánh bại Asuka Sasuke thì trạng thái của anh ta có lẽ cũng không đủ để ứng phó đối thủ tiếp theo.
Mọi người tâm sự nặng nề về khu biệt thự.
Thanh Nham đạo trưởng thì đi tới trước mặt Quản Nam Thiên, lễ phép nói: “Cảm ơn Quản sư thúc vừa nãy ra tay cứu mạng đồ đệ của tôi”.
“Cảm ơn tôi làm gì?”, Quản Nam Thiên kinh ngạc nhìn Thanh Nham đạo trưởng một cái.
Thanh Nham đạo trưởng sững sờ.
Như biết Thanh Nham đạo trưởng nghĩ gì, Quản Nam Thiên lắc đầu: “Tính mạng đồ đệ kia của cậu, không phải tôi cứu. Người cứu đồ đệ cậu là người khác”.
“Người khác?”, Thanh Nham đạo trưởng kinh ngạc từ tận đáy lòng, lời này có ý gì?
Trong khu vực thi đấu ngoài Quản Nam Thiên ra còn ai có năng lực đánh lệch dao găm của Asuka Sasuke ở khoảng cách một trăm mét?
“Vừa nãy lão phu muốn ra tay, nhưng bọn Miyamoto ở bên cạnh nhìn, nếu lão phu ra tay thì họ chắc chắn sẽ ngăn cản, nên lão phu chưa từng định ra tay. Nhưng mà số của của đồ đệ cậu không tệ. Trong trận này của chúng ta còn ẩn giấu một Hóa Kình, Hóa Kình đó đã cứu tính mạng của đồ đệ cậu”, Quản Nam Thiên giải thích.
Ông ta đúng là có thực lực cứu Hạ Tùng, nhưng ông ta lại chưa từng định làm như vậy.
Dù sao ông ta cũng là người phụ trách cấp cao nhất của trận đấu cược, nếu ông ta làm vậy thật thì sẽ là người đi đầu vi phạm quy tắc.
Cho nên, dù Hạ Tùng có chết trước mặt ông ta thì ông ta cũng sẽ không ra tay.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.