“Bỏ xe giữ tướng thôi. Nếu Tôn Sở không ra gánh tội thì cả Kim Giáp Tông sẽ gặp tai họa”.
Trần Phong hờ hững nói, thực ra hai hôm trước, lúc Triệu Thiên Thu lên Yên Kinh, anh đã đoán được sẽ có cục diện thế này.
Ba võ sĩ Ám Kình đó đã đóng Kim Giáp Tông lên cọc, dù thế nào, Kim Giáp Tông cũng không thể thoát được tội cấu kết với kiếm khách nước R.
Nếu đã không thoát được vậy chỉ có thể nghĩ cách cho Liên minh chiến đấu một lời giải thích.
Mà Tôn Sở, chính là lời giải thích này.
Một đại sư võ học đủ để dập cơn giận của Liên minh chiến đấu.
Còn về việc cấu kết của những người khác trong Kim Giáp Tông với kiếm khách nước R…
Trần Phong cảm thấy đại khái là vẫn có, nhưng chỉ ở lãnh đạo cấp cao.
“Điều nuối tiếc nhất hiện tại chính là Tôn Sở không khai ra ai là kẻ chủ mưu thực sự, ông ta cứ nói chắc rằng giữa mình và cậu có mâu thuẫn, nên mới sai kiếm khách nước R giết cậu”, Thạch Phá Quân thở dài, khá là tiếc nuối.
“Ha, ha, mâu thuẫn? Buồn cười. Em còn chưa từng gặp ông ta, thậm chí trước hôm nay em còn chưa từng nghe tên ông ta, giữa bọn em sao có thể có mâu thuẫn được?”, Trần Phong cười mỉa mai, cái cớ này của Tôn Sở chẳng ra sao, người sáng suốt thì đều có thể nhìn ra giả hay thật.
Nhưng dù nhìn ra được thì sao? Mọi người đều biết, phía sau Tôn Sở có người khác, nhưng có thể tra không? Đương nhiên là không!
Vì chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te/1652802/chuong-441.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.