Nhưng không ngờ lại bị chặn ở chỗ lễ tân.
Đang lúc Lâm Nguyệt nghĩ xem phải làm sao gặp Hạ Mộng Dao, Lâm Lan thong dong vào công ty.
“Lâm phu nhân”, người đẹp lễ tân tinh mắt ngay lập tức nhìn thấy Lâm Lan, cô ta lễ phép gọi một tiếng.
Tiếng gọi này khiến mẹ con Lâm Nguyệt không nhịn được nghiêng mặt nhìn, khi thấy Lâm phu nhân trong miệng lễ tân xinh đẹp thế mà là Lâm Lan thì hai người đồng loạt trợn tròn mắt.
Đồ quê mùa này giờ cũng có người gọi bà ta là Lâm phu nhân?!
Thấy mẹ con Lâm Nguyệt, Lâm Lan cũng sững ra một lúc, nhưng không lâu sau, sự sững sờ này đã được thay thế bằng nụ cười thái quá: “Ôi, chị Nguyệt, chị đến đây lúc nào?”.
“Thật là, chị Nguyệt. Sao chị đến mà không nói trước với em một tiếng, để em còn ra nghênh đón chị chứ?”, không đợi Lâm Nguyệt nói gì, Lâm Lan đã đi đến trước mặt Lâm Nguyệt, nói với giọng thân thiết.
“Nghênh đón?”.
Lâm Lan không không nói hai chữ này còn đỡ, vừa nói hai chữ này là cơn tức trong bụng Lâm Nguyệt lại không thể nhịn nổi mà trào dâng, nghênh đón? Nghênh đón cái đầu mày!
Mày muốn khoe khoang trước mặt bà đây chứ gì?
Mặc dù bị Lâm Lan chọc cho tức điên, nhưng Lâm Nguyệt lúc này lại không dám trút cơn giận trong ngực vào Lâm Lan.
Không vì điều gì khác, chỉ vì hôm nay bà ta đến là có việc nhờ Hạ Mộng Dao.
Hít sâu một hơi, Lâm Nguyệt khiến mình bình tĩnh lại, sau đó nói thẳng: “Lâm Lan, dẫn tôi đi gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te/1652793/chuong-432.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.