Sau khi đặt một phòng cho Tiêu Nhược ở quầy lễ tân xong, thì một hàng người lên tầng.
Vì uống quá nhiều rượu nên Lâm Uyển Thu đến giờ vẫn chưa tỉnh.
Trần Phong chỉ đành bế thiếu nữ về phòng mình, sau đó lại gọi Khương Ngọc Đình đến, giao thiếu nữ cho Khương Ngọc Đình chăm sóc.
Suy nghĩ một lúc, Trần Phong quyết định đi xem thử Tiêu Nhược thế nào.
Mặc dù không biết công hội PK mà Tiêu Nhược nói là gì, nhưng nhìn dáng vẻ Tiêu Nhược thì trận PK đó hiển nhiên rất quan trọng với Tiêu Nhược.
Nên Trần Phong quyết định giúp Tiêu Nhược, dù sao tối nay Tiêu Nhược cũng đã cứu Lâm Uyển Thu, nếu không có Tiêu Nhược thì lúc này Lâm Uyển Thu chắc đã nằm trên giường Lưu Khôn rồi.
Đến trước cửa phòng Tiêu Nhược, Trần Phong gõ cửa, sau đó bên trong vang lên giọng nói trong trẻo: "Ai thế?".
"Là tôi, Trần Phong".
"Đợi chút, tôi đang thay đồ, đến ngay đây".
Mấy giây sau, cửa phòng mở.
Một gương mặt xinh đẹp không tì vết ánh vào tầm mắt của Trần Phong.
Là Tiêu Nhược sau khi tẩy trang xong.
Khác với một Tiêu Nhược trang điểm đậm sặc sỡ, Tiêu Nhược sau khi tẩy trang mắt ngọc mày ngài, da trắng nõn nà, trên gương mặt trái xoan tiêu chuẩn tràn ngập hơi thở thanh thuần.
Hoàn toàn không còn vẻ lẳng lơ quyến rũ lúc trước.
"Ngại quá, vừa nãy đang thay đồ", Tiêu Nhược kéo cửa ra, tránh ra một chỗ để Trần Phong có thể vào được.
Trần Phong gật đầu, sau khi vào mới nhận ra Tiêu Nhược mặc một chiếc áo hai dây, bên trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te/1652723/chuong-362.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.