Trần Phong lang thang trên đường không mục đích, trong đầu tua lại những kí ức với Hạ Mộng Dao trong ba năm qua cứ như chiếu một bộ phim.
Có đắng cay, có ngọt ngào, nhiều hơn cả là bình dị.
Ba năm trước, lần đầu anh gặp Hạ Mộng Dao, cả người anh toàn là máu, Lâm Lan không muốn gặp rắc rối, muốn bảo Hạ Vệ Quốc vứt anh ra ngoài.
Nhưng Hạ Mộng Dao lại cật lực ngăn cản, thậm chí vì việc này còn cãi nhau to với Lâm Lan.
Đó là lần đầu tiên Trần Phong rung động.
Rung động vì sự lương thiện của Hạ Mộng Dao.
Sau đó dưới sự tác hợp của Hạ Vệ Quốc, anh trở thành vợ chồng với Hạ Mộng Dao như mong muốn.
Để không khiến nhà họ Trần chú ý đến mình anh lựa chọn nhẫn nhịn, biến mình thành một thằng vô dụng.
Một lần nhịn này là ba năm.
Trong ba năm, anh chịu đủ lời ra tiếng vào, trong mắt người nhà họ Hạ, anh chỉ là một thằng vô dụng chẳng có gì.
Nên mọi người đều khinh thường anh.
Chỉ có Hạ Mộng Dao vẫn ôm hi vọng với anh.
Mặc dù Hạ Mộng Dao chưa từng nói nhưng anh có thể cảm nhận được.
Vì Hạ Mộng Dao anh cố gắng tu luyện, gần như dùng cả tính mạng của mình.
Ông trời không phụ người có lòng.
Anh từ giai đoạn giữa Ám Kình tu luyện tới giai đoạn đầu Hóa Kình.
Ba bậc này rất nhiều võ sĩ cả đời cũng không bước qua được.
Nhưng anh chỉ dùng ba năm.
Người khác thấy anh là giai đoạn đầu Hóa Kình chỉ tưởng anh bộc lộ thiên phú.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te/1652676/chuong-315.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.