Tần Tuyết Nhu ung dung cười: "Không giấu gì cô, Trần Hạo Thiên đối xử với tôi rất tốt".
"Rất tốt?", Hạ Mộng Dao không kìm được kinh ngạc.
"Ừ, rất tốt".
"Ông ấy rất quan tâm tôi, cũng rất dịu dàng, gần như là một người chồng hoàn mỹ".
"Thứ duy nhất không hoàn mỹ chính là... ông ấy không yêu tôi". Tần Tuyết Nhu bỗng thay đổi đề tài, trên mặt mang theo một nụ cười.
Hạ Mộng Dao bặm môi, không nói gì, lúc này cô bỗng nhiên hơi thương hại Tần Tuyết Nhu.
Tần Tuyết Nhu năm ấy là tiểu thư kiêu kì điển hình, không những ngoại hình xinh đẹp mà còn là công chúa nhỏ của nhà họ Tần, được yêu thương vô cùng, bà ta như vậy căn bản không thiếu người theo đuổi.
Nhưng cuối cùng, bà ta lại gả cho Trần Hạo Thiên.
Gả cho Trần Hạo Thiên trong lòng đã bị lấp đầy bởi Tô Chiếu Hi.
Bà ta nằm chung giường với Trần Hạo Thiên năm, sáu năm, dâng hiến năm tháng thanh xuân quý giá nhất của một người con gái, nhưng cuối cùng, bà ta lại chẳng bước được vào trái tim Trần Hạo Thiên.
"Không cần thương hại tôi, Tần Tuyết Nhu tôi không cần ai thương hại hết".
Tần Tuyết Nhu nhìn Hạ Mộng Dao một cái, hờ hững nói.
"Tôi không thương hại bà", Hạ Mộng Dao cứng miệng nói.
"Vậy sao?", Tần Tuyết Nhu không phản bác.
Nhưng bà ta không định nói sâu vào vấn đề này, mà đẩy chủ đề về Trần Phong: "Cô biết sau khi Trần Anh Nhu về nhà họ Trần, nhà họ Trần có phản ứng gì không?".
"Phản ứng gì?".
"Loạn hết cả lên", Tần Tuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te/1652653/chuong-292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.