Trần Phong cau mày: "Cô đã hứa với tôi, sẽ bảo vệ Mộng Dao."
"Đúng, tôi đã hứa với anh, nhưng hình như tôi nói là sau khi anh rời khỏi Thương Châu, khi Hạ Mộng Dao gặp phải nguy hiểm không thể chống đỡ được thì tôi mới cứu cô ta một lần."
"Hơn nữa chỉ có một lần, sau đó Hạ Mộng Dao sống hay chết cũng không liên quan đến tôi."
Lời nói của Diệp Hải Đường hơi lạnh lùng, nhưng Trần Phong không phản bác được, vì anh lúc đó đúng là nói vậy với Diệp Hải Đường.
"Cảm ơn tin tức của cô."
Trần Phong mỉm cười, đứng dậy rời đi.
Diệp Hải Đường ở nguyên tại chỗ, vẻ mặt rối rắm.
Gần như là ngay khi Trần Phong vừa bước ra khỏi quán bar thì Hạ Tử Lan cũng nhảy ra theo.
"Trần Phong, cậu ở đây làm gì?" Hạ Tử Lan biết rõ còn hỏi.
"Liên quan gì chị à?" Trần Phong lạnh lùng nhìn Hạ Tử Lan một cái.
"Giọng ghê gớm thế làm gì?" Hạ Tử Lan hơi bất mãn, tiếp có cô ta cười trêu tức: "Không liên quan đến tôi, nhưng có liên quan đến con khốn Hạ Mộng Dao đó."
Trần Phong trầm giọng: "Chị có ý gì?"
"Không có ý gì, thì vừa này ở quán bar, bất cẩn nhìn thấy một đôi nam nữ chó má uống rượu với nhau, người đàn ông trong đôi nam nữ chó má đó còn hơi giống ai đó thôi."
Hạ Tử Lan nhìn Trần Phong một cái bâng quơ.
Trần Phong cau mày.
"Trần Phong, thằng chó má đó chắc không phải là cậu đâu nhỉ?" Hạ Tử Lan cưởi mỉa nói.
"Chị muốn làm gì?"
Trần Phong hờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te/1652618/chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.