"Nợ Thẩm tổng ân tình thì sao?" Lâm Lan ngắt lời: "Người bình thường muốn nợ ân tình của nhân vật máu mặt như Thẩm tổng còn không tìm được cửa, thằng vô dụng này có thể nợ ân tình của Thẩm tổng là vinh dự của nó."
"Bà..." Cái vẻ đương nhiên phải thế của Lâm Lan khiến Hạ Vệ Quốc nổi cơn tam bành, theo ông thấy, giữa Trần Phong và Thẩm Hồng Xương chắc chắn có sự đấu trí cao cấp hơn, trong cuộc đấu trí đó, dù là một ân tình nho nhỏ, cũng cực kì quan trọng, ông không muốn vì mình mà khiến Trần Phong nợ nần Thẩm Hồng Xương.
"Tôi cái gì mà tôi? Hạ Vệ Quốc, tôi nói cho ông biết, nhà này tôi chắc chắn lấy!"
"Không được đi!" Thấy Lâm Lan lại định đi tìm Thẩm Hồng Xương, Hạ Vệ Quốc ngay lập tức sốt ruột, kéo Lâm Lan lại.
"Buông ra!"
Lâm Lan tức đến nghiến răng.
"Không buông, căn nhà đó hôm nay bà không được nhận!"
Cảnh lôi kéo của hai người bên này, đương nhiên đã thu hút sự chú ý của đám người Thẩm Hồng Xương.
Hạ Mộng Dao hơi bất lực, cô là người từ đầu đến cuối đều biết rõ mối quan hệ của Thẩm Hồng Xương và Trần Phong, nên cũng hiểu, Thẩm Hồng Xương tặng nhà cho Hạ Vệ Quốc và Lâm Lan hoàn toàn không có ý gì cả, chỉ là nể mặt Trần Phong.
Thẩm Hồng Xương bất giác khó xử nhìn Trần Phong một cái, ý của ông ta không phải thế, Hạ Vệ Quốc và Lâm Lan sao lại cãi nhau rồi?
"Bố."
Trần Phong bước đến bên cạnh Hạ Vệ Quốc, mỉm cười nói: "Nếu Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te/1652606/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.