"Cô Lâm, công việc này tốt thì tốt thật, một năm có thể kiếm được hơn ba triệu, nhưng mệt quá, các bữa nhậu xã giao mỗi ngày, có lúc còn phải nhìn sắc mặt của những ông lớn, không như người anh em Trần Phong đi giao hàng, mặc dù lương thấp, nhưng thoải mái, tự do." Lời này của Chương Hồng rất có trình độ, vừa như vô ý nói rõ lương của mình, lại gián tiếp khinh bỉ Trần Phong.
"Hơn nữa quan trọng nhất là sau này người anh em Trần Phong chắc chắn rất khỏe mạnh, thời đại này, sức khỏe đáng giá hơn bất cứ cái gì khác." Chương Hồng lại mỉm cười nhìn Trần Phong một cái, nhấn mạnh vào hai chữ sức khỏe.
Sức khỏe đáng giá?
Đáng giá quái gì!
Lâm Lan chửi thầm, nếu có người bằng lòng cho bà ta một trăm triệu, bà ta nguyện cống hiến sức khỏe của mình luôn tại chỗ.
Mặc dù trong lòng nghĩ vậy, nhưng trên mặt Lâm Lan lại không tỏ vẻ gì, ngược lại còn cười trừ nói: "Giám đốc Chương, cháu đừng nói vậy, sức khỏe của người nghèo là thứ không đáng tiền nhất, so với sức khỏe, cô càng hi vọng Trần Phong nhà cô có được mức lương bằng một nửa cháu, nếu nó ưu tú bằng một nửa giám đốc Chương vậy mẹ vợ là cô đây chắc nằm mơ cũng có thể cười tỉnh."
"Cô Lâm, cô quá lời rồi, cháu thấy người anh em Trần Phong rất xuất sắc đó chứ, nếu anh ấy chăm chỉ làm, không đến mười năm, là có thể lên được vị trí tổng giám đốc công ty họ rồi, lúc đó lương của anh ấy, chắc sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te/1652599/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.