Mạnh Tử Bình thở dài, thì ra khoảng cách giữa mình và Thiên Kiêu thực thụ lại xa như vậy.
Hắn đã rất cố gắng để xóa nhòa khoảng cách đó rồi.
Hắn cũng là Thiên Kiêu trăm nghìn năm mới có một, nhưng sau khi gặp Thiên Kiêu triệu năm mới có một thì hắn mới nhận ra khoảng cách đó lớn nhường nào.
Đối thủ chỉ cần khẽ phất tay thôi thì hắn đã cảm thấy trời đất sụp đổ rồi.
Hắn nói: "Sư phụ, sau cuộc chiến Tự Liệt, con muốn ra ngoài một chuyến".
Lạc Bắc Đẩu gật đầu: "Cũng tốt, cơ duyên ở bên ngoài nhiều, con nhìn Bích Tiêu đi, chắc chắn là nó cũng đã gặp được kỳ ngộ ở bên ngoài. Bây giờ ta cũng không thể nhìn thấu thực lực thật sự của Bích Tiêu".
Mạnh Tử Bình nhìn Bích Tiêu ngồi bên cạnh Trần Dương, tâm trạng trồi sụt. Hắn cảm giác là Bích Tiêu trở nên mạnh mẽ như vậy chắc chắn có liên quan đến Trần Dương.
Lại nói tới Trần Dương, lúc đầu trên thuyền tiên Lan Đình, thực lực của Trần Dương rất mạnh nhưng lúc đó Trần Dương mới chỉ mới ở cảnh giới Siêu Thoát thôi!
Bây giờ người ta đã lên Đạo Hoàng rồi.
Cách biệt giữa hai bên càng ngày càng lớn hơn.
"Sư tỷ, đến tỷ lên lôi đài rồi".
Trần Dương nhắc nhở.
"Ừ!"
Bích Tiêu bước lên lôi đài, lúc này A Tân nói: "Huynh đệ ơi, Bích Tiêu sư tỷ lên lôi đài rồi, nữ thần của mọi người đến rồi đây".
"Ôi, cuối cùng nữ thần của ta cũng lên lôi đài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1930118/chuong-818.html