"Kiều sư muội, muội ở đâu?"
"Kiều sư muội, muội đừng trốn nữa, mau ra đây đi!"
Lúc này, bên ngoài có người gọi vọng vào, mặt Kiều Uyển Thanh méo mó: "Huynh ấy cứ bám riết không buông thế này thì tỷ càng chán ghét huynh ấy!"
Tả Linh Nhi cũng bụm miệng cười trộm, nhưng trong lòng thì lại than thở. Đúng là Đoạn sư huynh bám rịt người ta, muốn người con gái khí phách như sư tỷ thích Đoạn sư huynh thì đúng là khó thật.
"Đệ có nhìn thấy Kiều sư muội không?"
"Đệ thì sao? Có nhìn thấy không?"
Đoạn Kỳ Lân hỏi từ ngoài vào trong, mắt đảo một vòng là đã xác định được vị trí của Kiều Uyển Thanh trong đám người. Hắn mừng rỡ: "Kiều sư muội, thì ra muội ở đây à!"
Dường như trong mắt hắn chỉ có một mình Kiều Uyển Thanh, tự động ngó lơ đám người Mạnh Tử Bình ngồi bên cạnh cô ta.
"Chẳng phải ta đã nói rồi sao, huynh đừng theo ta nữa!"
Kiều Uyển Thanh bực bội nói.
"Kiều sư muội, không phải ta bám theo muội đâu. Lần trước muội nói bụng muội khó chịu mà, ta tra cứu mấy nghìn quyển sách y, sau đó luyện được một viên thuốc bổ Huyết Sâm, sau này nếu muội đau bụng thì có thể..."
Kiều Uyển Thanh bó tay thật sự, cô ta đã sắp đạt cảnh giới Đạo Vương hậu kỳ rồi, sao lại còn đau bụng được chứ?
Nói đau bụng chỉ là cái cớ của cô ta để thoát khỏi hắn mà thôi.
Hắn thì hay rồi, lại còn đi đọc sách y, luyện chế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1930029/chuong-761.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.