Ngày hôm sau, Trần Dương đứng dậy, Ma Dương, Dương Phật và Bắc Dương cũng bước ra khỏi cơ thể anh.
"Nhờ cả vào chúng mày đấy”.
Trần Dương cười nói!
"Tự mình cảm ơn mình, tự sướng ghê!"
Ma Dương xua tay: “Sau khi Tân Hỏa này thành lập, 80% là ngài lại muốn trốn ở phía sau bế quan tu luyện, sớm muộn gì, vị trí thủ lĩnh này sẽ là của tôi thôi”.
"Anh ta nói có lý, nhưng tôi đã nói rồi, tôi muốn có nhiều tín đồ hơn, những tín đồ cảnh giới Siêu Thoát, có thể cung cấp rất nhiều sức mạnh của đức tin đấy!"
"Hai người, tự mình tranh giành với mình thì thú vị lắm à?"
Bắc Dương nói.
"Được rồi, đi thôi, cố gắng vận động càng nhiều càng tốt, chúng ta sắp hết thời gian rồi, chúng ta cần thêm tài nguyên!"
Trần Dương nói.
"Đi thôi!"
Ba người họ biến mất trong hư không.
Trần Dương mỉm cười, tính cách cá nhân của từng hóa thân ngày càng rõ nét hơn rồi.
Thực ra đây cũng là do anh cố tình, nếu không có bản ngã thì không phải là mình tự thành nô dịch cho chính mình sao?
Hơn nữa, chỉ có bản thân mới hiểu rõ bản thân nhất!
Trần Dương cũng đã quen với việc chỉ đạo từ đằng sau rồi, chỉ có như vậy mới có thể yên ổn tu luyện.
Từ nay về sau, anh không cần đến nhà bếp nữa, chỉ cần chú tâm tu luyện là được rồi.
Nguyên Dương đang suy tính, Trần Dương thúc giục khí huyền diệu ra, tẩy luyện cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1930012/chuong-751.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.