Địa vị của Tiền Nhuận ở nhà bếp rất cao nhưng trước mặt đám người Mạnh Tử Bình thì Tiền Nhuận chẳng là cái thá gì cả, cũng chỉ bằng với đệ tử giúp việc mà thôi.
Muốn làm đệ tử ngoại môn thì ít nhất tu vi cũng phải ở cảnh giới Đạo Vương, còn Tiền Nhuận thì chưa đạt được đến cảnh giới đó.
Nói thật, nếu không phải vì tu vi quá thấp thì sao hắn chịu ở đây bầu bạn với mắm muối dầu chè mỗi ngày được chứ!
"Mùi trong này hắc quá đi mất, đâu phải là nơi người có thể đến chứ?"
Hùng Diễm lấy khăn tay che mũi, chê bai ra mặt.
Kỷ Xuân nói: "Sư muội, ráng lên, nhịn chút".
"Vị quý nhân này, đúng là mùi trong nhà bếp rất nồng, mời các vị quý nhân dời bước. Thuộc hạ đã xây dựng một viện riêng ở hậu viện, lát nữa sẽ có chín bếp trưởng tới nấu ăn trước mặt các vị".
"Vất vả rồi!"
Mạnh Tử Bình chắp tay hành lễ, rồi đi theo Tiền Nhuận.
Chín bếp trưởng và cả Trần Dương cũng bị gọi tới.
Hậu viện rất rộng, gần bằng nửa nhà bếp.
Không những thế, những vật dụng cần dùng cũng đều là đồ mới nhất.
Trước những bếp lò này có đặt một chiếc bàn, trên đó bày các loại đồ ăn vặt và điểm tâm ngon mắt: "Mời các vị quý nhân ngồi, tiểu nhân sẽ cho các bếp trưởng thể hiện tài nghệ xuất chúng nhất của mình ra để các vị quý nhân nhận xét".
Tiền Nhuận nháy mắt, chín người cùng bước lên, mỗi người đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1930006/chuong-747.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.