Trong bữa ăn này, ngoài Trần Dương và bếp tổng thì những người khác đều cảm thấy vô cùng phức tạp.
Đặc biệt là Ngô Hán Minh, thậm chí hắn cảm thấy, không bao lâu nữa Trần Dương đã có thể trèo lên đầu hắn rồi.
Hắn thấy mình đã coi trọng Trần Dương rồi, nhưng bếp tổng còn coi trọng Trần Dương hơn cả mình.
Hắn suy nghĩ kỹ càng, bếp trưởng xem trọng thực lực của tiểu tử này, tiểu tử này trở tay là có thể trấn áp Khâu Lượng, công lực này lợi hại hơn mình nhiều.
Nhưng trong lòng hắn cũng có rất nhiều nghi hoặc, Trần Dương chỉ là một người mới cấp Bính, lấy đâu ra sức mạnh để ngang ngược thế này?
Xem ra phải chọn thời gian để hỏi cho ra lẽ thôi.
Rất nhanh, bếp tổng đã đặt đũa xuống: "Các ngươi cứ từ từ ăn!"
Sau đó nhìn Trần Dương một cái, Trần Dương hiểu ý ngay.
Bếp tổng vừa rời khỏi phòng bếp thì Trần Dương cũng buông đũa: "Các vị bếp trưởng từ từ dùng bữa, tại hạ đi trước".
Nói xong thì anh rời đi ngay.
Sau khi hai người rời đi, phòng bếp rộng lớn bỗng nhốn nháo bàn luận.
"Thằng nhóc này bâu được vào bếp tổng thì coi như phát tài rồi".
"Chứ còn gì nữa, không so sánh thì không tức chết mà! Ta cần cù chăm chỉ làm ở nhà bếp mấy trăm năm rồi mà vẫn chỉ là kẻ chạy vặt, người ta mới đến có ba ngày mà đã ngồi chung bàn với bếp tổng rồi!"
"Đó là do các ngươi chưa biết chuyện xảy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1930002/chuong-745.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.