Doanh Tam Sinh cũng hiểu con người Phong Thánh Tông, người này sẽ không đánh khi không nắm chắc phần thắng.
Mười triệu kỷ nguyên trước Phong Thánh Tông như vậy, mười triệu kỉ nguyên sau lão càng trở nên lo thần lo quỷ.
Niềm tin của Doanh Tam Sinh được xây dựng trên thực lực mà ông ta cho là tuyệt đối. Nhưng sau khi giăng bẫy, lão ta mới biết thực lực của mình không mạnh như lão ta nghĩ. Cho nên lão ta có thể khẳng định trong lòng đối phương đã có ý định rút lui trong hòa bình.
Đồng tử Phong Thánh Tông co rút, thực sự lão có lo lắng về điều này.
Lão đã đợi mười triệu kỉ nguyên, cuối cùng lại để người khác nẫng tay trên, nhất định lão sẽ nổi điên.
Hơn nữa người đứng đầu quân Ma Vương cộng với người kia nữa, lòng lão đã nảy sinh ý định rút lui.
Nhưng bảo lão tay trắng trở về cũng không được.
"Lâm Tiên, Mộ Tiên, các ngươi cũng ra đi!"
Thêm hai phân thân xuất ra từ cơ thể lão.
"Ngươi... Ngu ngốc ngớ ngẩn!"
Sắc mặt Doanh Tam Sinh chợt thay đổi, không ngờ Phong Thánh Tông gọi luôn hai phân thân kia ra.
"Ma Lâm!"
Thúc giục ma huyết, Doanh Tam Sinh biến thành Ma Đầu mặt quỷ răng nanh, bốn đầu tám tay.
Mỗi cánh tay cầm một pháp bảo khác nhau!
"Muốn chơi thì tới bến luôn đi, hôm nay ta nhất định sẽ nuốt sống các ngươi!"
Doanh Tam Sinh nổi giận đùng đùng.
Khóe miệng Phong Thánh Tông hơi nhếch lên, biến thành một đạo lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1929982/chuong-733.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.