Sau khi ở đây hàng trăm năm, Trần Dương đã tinh chế Hỗn Độn nơi này và mang nó theo bên mình.
Gắn liền với vũ trụ tổ.
Bằng cách này, kết nối có thể được thông suốt và Trần Dương không phải lo lắng về việc rời nhà quá lâu.
Trước đây, do năng lực còn hạn chế, cảm giác khủng hoảng lúc nào cũng thúc giục anh, dí anh, làm anh không dám dừng dù chỉ một khắc.
Bây giờ sức mạnh của anh đã tăng lên rồi, anh có thể được coi là có đủ sức mạnh để bảo vệ họ.
Hơn nữa, đệ tử Trần Thị cần lịch luyện, con chạch nhỏ bị nhốt trong ao thì không thể hóa thành rồng khổng lồ được.
Tất cả các đệ tử trong năm đời của nhà họ Trần được gọi đến, cùng với đệ tử đời thứ nhất và đệ tử đời thứ hai của Hàng Cổ Đệ Nhất Tông.
Mọi người nhìn Trần Dương với sự mong ngóng, trong mắt tràn đầy sự sùng bái.
"Hôm nay tôi muốn đưa mọi người đến một thế giới dữ dội hơn, nơi đang diễn ra một trận chiến kinh thiên động địa, có thể kéo dài hàng nghìn năm. Tôi cần sự giúp đỡ của mọi người!"
Tất cả mọi người đều rất hào hứng.
Trần Tú, Trần Mục, Trần Thành, Trần Bất Hối, Trần Côn…
Diệp Thần, Diệp Tinh, Thần Nam, Mạc Sát…
Ba con oắt con...
Đưa mắt nhìn đám người bên dưới, mặc dù thực lực của bọn họ cũng chẳng là gì ở thế giới bờ bên kia Hỗn Độn.
Nhưng đừng quên, cái mà Trần Dương không bao giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-te-chi-ton/1929866/chuong-669.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.